Ngồi trên sô pha, Cao Dật buông tờ báo trong tay xuống, Tiểu Vũ Điểm khoanh chân ngồi cạnh chơi búp bê, anh mua cho bé rất nhiều búp bê, nhưng bé chỉ thích mỗi con mà Hạ Nhược Tâm mua cho, chỉ biết chơi cái này, cũng chỉ ôm cái này.
Về sau nhất định là một tiểu nha đầu chung thuỷ.
Trong phòng bếp thỉnh thoảng truyền tới tiếng leng keng, người kia, lại đang vội vàng muốn cho họ ăn no bụng.
Anh đứng lên, trên mặt đất còn để đồ của Hạ Nhược Tâm, cũng là đồ cô mang từ nhà cũ, anh đi qua lật xem một chút, bên trong chỉ có vài bộ quần áo cũ, do giặt nhiều nên màu đã bạc phếch, có của cô, cũng có của Tiểu Vũ Điểm, anh lấy ra một bộ, là một chiếc áo lông nhỏ xíu, anh lại nhìn sang Tiểu Vũ Điểm, giờ bé béo lên rồi, chiếc áo này lại trở nên nhỏ đi.
Không thể mặc, anh ném áo sang một bên, lại m cầm lấy một chiếc áo to, áo trắng xám, giặt vô cùng sạch sẽ, nhưng do mặc lâu, chất vải đã hơi nhàu nhĩ, nơi tay áo còn vết vá lại, tay anh cọ lên đó, trên mặt hiện lên sự đau lòng.
Bây giờ còn ai tự vá áo nữa đâu, phần lớn đều là không thích thì vứt, hỏng thì vứt, cuộc sống lúc trước của họ hẳn là vô cùng kham khổ, anh đặt quần áo vào chỗ cũ, những thứ đó đều là của Nhược Tâm, cô có muốn giữ lại hay không, hết thảy đều phải hỏi ý của cô.
Tay anh chạm phải thứ gì cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240300/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.