"Qua đây đi." Cao Dật xoay ngừoi cô lại, đi lên phía trước, Hạ Nhược Tâm nâng tay lên, ngón tay còn có vết phồng rộp, nhưng cô chỉ thấy nơi lòng bàn tay hơi lạnh lẽo, cũng không đau.
Cô đi theo vào, bên trong còn để mấy mâm đồ ăn, tủ lạnh trước nay luôn đầu ắp, cái gì cũng chẳng thiếu, anh muốn ăn món gì cô cũng nấu được.
Cao Dật giống như một người đàn ông tốt, anh bê một cái mâm ra, Hạ Nhược Tâm đi theo phía sau, cuối cùng, tay cô chỉ có thể bưng một cái mâm.
Người đàn ông này có khi thật sự quá bá đạo.
"Hạ Nhược Tâm, em cứ để đó đi, tay em đã yếu thế rồi, nếu bị thương thì bọn anh ăn cái gì?" Anh cảnh cáo nói, làm Hạ Nhược Tâm đành phải từ bỏ.
Rất nhanh đồ ăn đã được xếp lên bàn, vô cùng phong phú, làm cho Cao Dật vốn chỉ toàn ăn cơm tiệm thấy vô cùng vừa lòng, anh cũng chẳng nhớ đã bao lâu rồi anh chưa được ăn cơm nhà làm.
"Lại đây, Tiểu Vũ Điểm." anh vẫy tay với Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm bỏ búp bê xuống, lảo đạo chạy tới trước mặt Cao Dật, còn may, nhà anh có trải thảm, cũng không làm chân bị lạnh.
Anh ôm Tiểu Vũ Điểm vào lòng, hiện tại đây đã trở thành quyền lợi của anh, anh thương Tiểu Vũ Điểm quả thực có khi còn nhiều hơn Hạ Nhược Tâm thương bé, Hạ Nhược Tâm cảm thấy chua xót, nếu Cao Dật làm cha, như vậy con của anh nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240298/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.