Nhưng trước mắt nhiều người như vậy, bà buộc phải giữ gìn hình tượng của mình, chấp nhặt với một đứa trẻ không phải là việc một quý phu nhân nên làm.
Bà đi tới, ngồi xổm xuống.
"Nói cho bà nghe, con tên là gì?" Bà cô gắng để tỏ ra thật dịu dàng, giọng nói thật hòa ái, nhưng Tiểu Vũ Điểm chỉ giương mắt nhìn bà, một câu cũng không nói.
"Nói cho bà nghe con tên là gì, bà sẽ cho con kẹo được không?" Bà ngon ngọt dỗ dành, là trẻ con thì đứa nào chẳng thích ăn kẹo.
Nhưng đôi mắt trong veo của Tiểu Vũ Điểm như soi thấu được nụ cười dối trá của bà, cô bé vẫn lạnh lùng không có bất cứ biểu hiện nào.
"Bà Lý, tên thân mật của bé là Tiẻu Vũ Điểm, họ Cao, ba mẹ bé vẫn con chưa đặt tên chính thức." cô giáo ở bên cạnh vội vàng giải thích, ra sức nháy mắt với Tiểu Vũ Điểm. Bình thường cô bé không phải rất dễ bảo sao, sao hôm nay lại không ngoan như vậy?
Sắc mặt của mẹ Lý rất khó coi, bà chưa bao giờ gặp phải một người nào không để lại cho bà chút thể diện nào như thế này, cho dù chỉ là một đứa trẻ, kêu nó gọi bà cũng không chịu gọi.
"Con tên là Tiểu Vũ Điểm đúng không? Thật là đáng yêu. Ngoan, gọi một tiếng bà đi, con muốn gì thích gì bà cũng mua cho con." Bà có rất nhiều tiền, con rể của bà còn có nhiều tiền hơn, không phải dùng để hiếu kính với bà thì còn đề làm gì, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240152/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.