"Em hiểu rồi." Đỗ Tĩnh Đường gật đầu một cái, tay anh đặt ở trên bàn làm việc của Sở Luật, cuối cùng anh cũng hiểu được nguyên nhân khiến Sở Luật gần đây trở nên thất thường rồi, thì ra, là vì cô ấy.
"Anh họ, có phải anh đã tìm được cô ấy rồi hay không?" Đỗ Tĩnh Đường thấp giọng hỏi.
"Đúng vậy, anh đã gặp cô ấy, hơn nữa, còn gặp sớm hơn so với em nghĩ" Sở Luật đem tay đặt trên mắt, trong đôi mắt chất chứa không ít đau đớn, anh đã sớm gặp cô rồi, sau bốn năm xa cách, anh vẫn nhục nhã cô, thương tổn cô.
"Anh họ, anh nói cho em biết đi, có phải từ khi anh phát hiện là mình đã yêu cô ấy, thì anh trở nên luyến tiếc không buông?" Sắc mặt Đỗ Tĩnh Đường phức tạp hỏi Sở Luật.
Thân mình Sở Luật chấn động, anh cười khổ, "Thật ra anh cũng không biết, đó có phải là yêu hay không nữa, anh chỉ là không muốn buông tay, nhưng mà, lại không thể không buông tay, cho nên, nơi này..." Anh chỉ vào vị trí con tim, "Nơi này vẫn luôn rất đau, thậm chí, ngay cả khi thở cũng đau."
Đỗ Tĩnh Đường nhẹ nhàng thở dài một hơi, "Anh họ, có lẽ anh thật sự không biết đi, em nói rồi, anh sẽ hối hận, anh biết vì sao em lại nói như vậy không? Có lẽ từ trước đến giờ anh chưa từng nghĩ tới, nhưng khi anh hận cô ấy, cũng đồng nghĩa với việc anh rất yêu cô ấy, cho nên, anh mới tìm mọi cách để chèn ép cô ấy, bức điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240095/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.