Nhưng hiện tại xem ra, đã khẳng định rồi.
"Bố ơi..." Ngay lúc Lý Mạn Ni không biết nói gì nhưng lại không bằng lòng đi, đang chờ mong thì bên trong truyền đến một thanh âm gọi bố nhẹ nhàng vang lên, cửa mở ra, bên tròn một bé gái mặc áo khoác đỏ bước ra.
Bé gái gần như chiếm hữu kéo chặt bàn tay Sở Luật, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, không quá thích dì trước mặt này.
"Sao con lại ra đây?" Sở Luật xoa đầu Sở Tương, bên ngoài lạnh, nếu đứa nhỏ này bị cảm, mẹ anh sẽ hoảng hốt lắm.
"Con ra đây tìm bố." Sở Tương càng nắm chặt bàn tay Sở Luật, ai bảo bé vóc dáng nhỏ, nhưng đôi tay bé lại gắt gao ôm tay Sở Luật, giống như sợ bị người khác cướp mất bố đi.
"Nó gọi anh, bố?" Lý Mạn Ni mở to hai mắt nhìn, giọng nói cũng cao lên. Đứa nhỏ này là Hạ Nhược Tâm sinh sao? Không, không phải, một chút cũng không giống.
Cô có thể khẳng định đây không phải là con của Hạ Nhược Tâm, đứa nhỏ này từ đâu tới.
"Nó gọi tôi là bố không, dường như không liên quan đến cô." Sở Luật bế đứa nhỏ lên, một tay đã mở của đi vào, cũng "rầm" một tiếng, cửa đóng lại, đem Lý Mạn Ni nhốt bên ngoài.
"Mở cửa, mở cửa cho em!" Lý Mạn Ni ra sức đập cửa, cho dù cô có đập đến gãy tay bên trong cũng không có người đến mở cửa cho cô. Cô dùng sức đá cửa một cái, kết quả cửa cũng không bị đá văng ra mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239837/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.