Rõ ràng là một bé gái, nhưng rồi lại cứ nghiêm túc như vậy.
Cô giáo đi đến, ngồi một bên nghiêm túc nhìn bức hoạ của Tiểu Vũ Điểm, cho đến khi Tiểu Vũ Điểm bẽ xong, ngẩng đầu mới phát hiện cô giáo ngồi đối diện mình.
"Chào bà ạ." Bé ngọt ngào chào hỏi.
"Ừm, chào cháu." Cô giáo xoa xoa khuôn mặt tròn nhỏ của Tiểu Vũ Điểm, sau đó cầm lấy bức tranh vẽ kia, bà nhẹ nhàng gõ bàn, rồi sau đó giống như quyết định....
"Nhược Tâm, con cùng cô vào đây một lát."
"Vâng." Hạ Nhược Tâm đáp ứng, sau đó cúi đầu nhéo má con gái: "Con yêu, mẹ đi với cô giáo nói chuyện một chút, con ở đây ngoan nhé."
Lời cô nói còn chưa lọt vào đầu đã lập tức có người chen vào nói.
"Đại mỹ nhân cô yên tâm, tiểu mĩ nhân chúng tôi sẽ để ý, sẽ không vứt."
"Đúng vậy, tiểu mỹ nhân chơi ở chỗ chúng tôi sẽ không thể lọt ra khỏi tầm mắt, nhưng đương nhiên chúng tôi chính là quản không được."
Hạ Nhược Tâm đối với phòng làm việc giỏi ăn nói này, một đám kẻ dở hơi, thật sự có chút bất lực.
Cô đứng lên, đi vào trong văn phòng cô giáo, mà tay cô giáo vẫn cầm một bức tranh, không biết đang suy nghĩ cái gì?
"A, Nhược Tâm đến đây, ngồi đi." Cô giáo chỉ vị trí đối diện, Hạ Nhược Tâm ngồi xuống, không biết cô giáo tìm cô có chuyện gì?
"Thật ra cũng không có chuyện gì lớn." Cô giáo cuòi cười, sau đó đặt bức vẽ trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239836/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.