Sở Luật bị hỏi chỉ mấp máy môi mỏng, anh không cách nào phản bác lời Cao Dật nói, nếu bé thật sự là con gái anh, như vậy anh rốt cuộc đã làm gì đối với bé, anh rõ ràng có thể cứu bé nhưng lại vì Lý Mạn Ni từ bỏ đi cứu đứa bé ba tuổi.
"Tôi sẽ điều tra rõ." Anh nguy hiểm nheo hai mắt lại. Anh nhất định sẽ điều tra rõ đứa nhỏ này có phải con anh hay không, nếu thật sự như vậy anh nhất định sẽ đoạt lại con gái anh, đương nhiên còn có...
Anh đứng nguyên tại chỗ không động đậy, Tiểu Vũ Điểm có phải con của Sở Luật anh hay không, không phải bọn họ thừa nhận là không phải thì sẽ là không phải.
"Bố." Tiểu Vũ Điểm đột nhiên gọi một tiếng, giọng nói mềm mại, làm Sở Luật bỗng nhiên dừng lại, anh đột nhiên quay đầu nhìn bé gái được Cao Dật ôm trong lồng ngực.
"Bố, Tiểu Vũ Điểm đói bụng rồi." Bé ôm chặt búp bê, đôi mắt mở to nhìn Cao Dật, mà bố từ trong miệng bé gọi là Cao Dật chứ không phải Sở Luật.
"Không phải con ăn rồi sao, sao lại đói bụng rồi? Thật muốn biến thành heo hả?" Cao Dật xoa mái tóc cực mềm mại của Tiểu Vũ Điểm, làm sắc mặt Sở Luật đau đớn kịch liệt, anh chỉ nhìn nhóc con đang chơi búp bê trong tay, một câu bố của Tiểu Vũ Điểm, thoạt nhìn dường như đả kích người đàn ông kia.
Nếu không phải bé chỉ có ba tuổi, anh sẽ cho rằng bé là đang cố ý.
"Nhược Tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239825/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.