Miệng mẹ Lý há to gần như có thể nuốt cả một quả trứng gà.
Lại thêm một đứa, đây rốt cuộc là đã nhận nuôi bao nhiêu đứa?
Tống Uyển cười lạnh một tiếng, lúc này đây bà sẽ không để Lý gia có khả năng bắt được bất kì nhược điểm nào của bọn họ. Bà xoa nhẹ tóc Sở Tương: "Bà thấy chưa rõ sao, hai đứa đều là cháu gái tôi, đứa lớn được chúng tôi nhận nuôi về. Mà đứa bé hiện tại được Sở Giang ôm trong ngực là cháu gái ruột của tôi, là con của Hạ Nhược Tâm và Sở Luật. Đứa trẻ được sinh ra trước khi con trai tôi cưới người phụ nữ ác độc mà bà sinh ra. Lúc đó con trai tôi còn chưa bị con gái mà hạ dược, vẫn rất bình thường, tự nhiên sẽ có một đứa con. Mà Tiểu Vũ Điểm vốn dĩ chính là cháu gái ruột của tôi."
Bà nói, quay đầu lại, ánh mắt cũng mang theo tầng hơi nước mỏng, tay bà chỉ nhẹ nhàng cử động, dường như đang vỗ về khuôn mặt tròn của Tiểu Vũ Điểm: "Chúng tôi đối với cô ấy như vậy mà cô ấy cho chúng tôi một đứa cháu tốt như thế. Chúng tôi đối với con gái bà như vậy, hơn bốn năm qua tôi đối với con gái bà, đối với người nhà họ Lý, đào tim đào phổi, nhưng cuối cùng thì Lý gia các người thiếu chút nữa làm hại Sở gia chúng tôi cửa nát nhà tan, đoạn tử tuyệt tôn."
"Chúng tôi thật đúng là mắt bị mù để con gái bà tiến vào cửa nhà họ Sở." Tống Uyển tức giận nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239776/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.