“Cháu nói cô không xinh đẹp bằng mẹ cháu sao, nhìn lại thử xem cô với mẹ cháu ai xinh đẹp hơn?” Cô lại hỏi, giương ra bộ mặt nghiến răng tươi cười nhưng trong lòng không khác gì uy hiếp.
Tiểu Vũ Điểm chớp chớp hai mắt, “Mẹ”, bé thành thật trả lời, kì thật ở trong mắt bé, mẹ chính là người xinh đẹp nhất.
“Mày thử nói lại lần nữa xem?” Bạch lạc Âm đối với câu trả lời của Tiểu vũ Điểm rất không hài lòng. Người phụ nữ kia có trẻ hơn cô sao? Xinh đẹp hơn cô sao? Không nói đến chỗ cô ta còn có một đứa con rơi, như thế thôi cũng không thể so sánh được với Bạch Lạc Âm cô.
“Mẹ”, Tiểu Vũ Điểm lặp lại một lần nữa, kì thật cho dù có bắt bé nói thêm bao nhiêu lần đi nữa thì bé cũng trả lời như thế thôi vì vốn dĩ trong lòng bé, mẹ chính là người xinh đẹp nhất nha.
“Vậy mày thử nói xem, mẹ mày mang theo tiểu dã chủng mày đến có phải để cố ý tiếp cận Cao Dật? Cô ta thiếu đàn ông theo đuổi hay sao, tại sao lại là Cao Dật chứ?” Cô có chút hung tợn hỏi, nhưng dường như đã quên, ở trước mắt cô chỉ là một đứa bé ba tuổi không hiểu chuyện
Tiểu Vũ Điểm sờ sờ đầu mình, bé không hiểu lời cô nói, bất quá cái từ “dã chủng” lại khiến bé mất hứng, hừ dì là người xấu, bé ôm chặt búp bê nhỏ trong ngực mình, xoay người đi, không để ý đến dì xấu nữa. Nhưng Tiểu Vũ Điểm chỉ vừa mới đi được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239641/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.