Bé nhìn lại búp bê nhỏ bị ướt được đặt riêng ở một bên góc, đôi mắt hồng lên dường như đã ướt thêm một chút.
“Mẹ, Tiểu Vũ Điểm muốn búp bê nhỏ.” Bé tủi thân nói, Hạ Nhược Tâm vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của bé: “Không cần gấp, mẹ sẽ nhanh chóng đem búp bê nhỏ cho con.” Cô đi tới ngăn tủ, cầm ra một búp bê mới của Đỗ Tĩnh Đường đã mua cho Tiểu Vũ Điểm.
Cô đi đến bên cạnh Tiểu Vũ Điểm, ngồi xổm xuống, đem búp bê nhỏ đặt vào lòng con gái, “Búp bê mới này bồi thường cho con nhé, búp bê nhỏ mệt cần nghỉ ngơi, mẹ chăm sóc nó xong sẽ đưa lại cho con nhé.” Cô đem tay mình đặt vào khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, lau khuôn mặt của bé một chút. Tiểu Vũ Điểm ôm chặt búp bê vào trong ngực rồi ra sức gật đầu một cái.
“Tiểu Vũ Điểm mệt mỏi muốn ngủ, búp bê cũng muốn ngủ.” Cho nên bé phải ngoan ngoãn đi ngủ, bé ôm búp bê mới sạch sẽ vào ngực, trên môi nở ra một nụ cười ngọt ngào.
Hạ Nhược Tâm đứng lên, cầm lấy búp bê nhỏ ướt sẫm dính đầy bùn đất trên bàn, hình dạng búp bê nhỏ bây giờ thật là….
Cô vào trong toilet, đem búp bê cẩn thận rửa sạch treo lên, đợi nó khô một chút là được, đột nhiên cô rùng mình một cái, cô cúi đầu thì mới ý thức được bây giờ cô vẫn mang một thân quần áo ướt đẫm, ngay cả tóc cũng đang nhỏ gọt xuống.
“Hắt xì…” Cô hắt xì một phát, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239638/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.