“Cô nói Quả Nhi?” Viện trưởng cười: “Sở phu nhân đem bé đi, nói để bé đi gặp Sở Tương đang bị bệnh.”
“Vậy viện trưởng có thấy Tiểu Vũ Điểm không ạ?” Hạ Nhược Tâm càng nghĩ càng thấy không bình thường, Quả Nhi không ở đây thì Tiểu Vũ Điểm đi đâu.
Viện trưởng lắc đầu: “Tiểu Vũ Điểm tôi không thấy.” Mà bà có thể khẳng định, Tiểu Vũ Điểm chưa từng tới.
Hạ Nhược Tâm luôn có cảm giác không tốt, viện trưởng lúc này cũng có chút nôn nóng, vội nói an ủi cô: “Nhược Tâm, cô đừng lo lắng quá, để tôi đi hỏi những người khác trong viện, có thể bọn họ thấy Tiểu Vũ Điểm.”
Sau đó không lâu mấy người làm đều tới đây, dò hỏi một hồi Hạ Nhược Tâm mới biết được thật đúng bọn họ có thấy Tiểu Vũ Điểm, nói là tiểu nha đầu này thật sự gần đây hay đến viện chơi cùng Quả Nhi.
Nhưng bọn họ đã thật lâu không thấy hai đứa.
Quả Nhi là bị Tống Uyển mang đi, chẳng lẽ Tiểu Vũ Điểm cùng đi với Quả Nhi? Cô biết Tiểu Vũ Điểm rất ngoan, chưa bao giờ chạy đi lung tung, nếu bé không còn ở Cô nhi viện thì chắc chắn đi cùng Quả Nhi tới gặp Sở Tương rồi.
Có điều cô cũng biết, Tiểu Vũ Điểm không quá thích Sở Tương, ngay cả Sở gia bé cũng không đi thì sao có thể tới thăm Sở Tương.
Không được, cô phải tìm xem, cô nghĩ nghĩ rồi lấy điện thoại gọi cho Sở Luật.
“Ừ, anh biết rồi, không cần lo lắng. Anh lập tức qua liền.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239416/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.