Sở Giang lấy điện thoại gọi cho Tống Uyển, kết quả chuông reo hồi lâu vẫn không ai bắt máy, một hồi sau thì điện thoại không còn liên lạc được nữa.
Đây là đang làm cái quỷ gì, Sở Giang trừng mắt nhìn điện thoại của mình, càng già gan càng lớn rồi.
Không thể không nói giờ bà ấy chấp nhặt từng việc với ông, thật sự giống như là một người khác.
“Lão Sở, sao lại không đánh nữa?” Người bạn chơi golf cùng cũng đi tới ngồi bên cạnh ông. “Vừa rồi đánh rất tốt còn gì.”
“Lát sẽ đánh, giờ có một số việc.” Sở Giang cười, hiện tại ông cũng không còn tâm tình chơi bóng.
“Đúng rồi,” người bạn già ngồi bên cạnh ông cũng cười nói, “có ảnh cháu gái của ông không? Cho tôi xem một chút, cháu gái nhà ông sau này này có thể làm cháu dâu nhà tôi đi?”
“Ông cứ mơ đi.” Sở Giang không đồng ý. “Cháu ông đã mười lăm tuổi, cháu gái tôi năm nay mới bốn tuổi.” Chuyện trâu già gặm cỏ non này Sở gia bọn họ cũng sẽ không đồng ý.
“Ông thì biết cái gì?” Ông bạn lại nói. “Mười tuổi mới đẹp, mọi người đều nói chồng già vợ trẻ mới hạnh phúc đó.”
Mặc kệ đối phương ba hoa chích chòe cỡ nào Sở Giang đều sẽ không đồng ý gả cháu mình qua, cháu gái bảo bối nhà bọn họ tốt nhất là cả đời không gả, à không, tìm tới cửa tôn nữ tế, như vậy mới không bị người khi dễ.
Ông lại lấy điện thoại gọi cho Tống Uyển, nhưng vẫn thông báo không liên lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239414/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.