Sở Tương vốn dĩ cũng là trẻ mồ côi, vì vào nhà bà ấy mà thành bảo bối, Quả Nhi với Lâm Thanh cũng vậy, cũng là không cha không mẹ, chẳng lẽ vì không cha không mẹ sẽ bị người khác chà đạp, ngay cả thân thể nho nhỏ cũng không buông tha sao.
Đã không có chân lại không có thận, sau này đứa bé đó biết phải làm sao.
Mà hiện tại bị lấy một quả thận không phải Quả Nhi mà là con gái cô Tiểu Vũ Điểm, có lẽ đó là may mắn của bé. Tiểu Vũ Điểm còn có một người mẹ, còn có một người cha quyền thế tìm tới những bác sĩ tốt nhất, nếu người bị lấy thận là Quả Nhi thì đứa nhỏ này có lẽ đã sớm chết trong cuộc phẫu thuật kia.
Cô nhẹ nhàng vỗ về mái tóc mềm mại của Quả Nhi, khóe mắt cứ chảy ra nước mắt nhưng không rơi xuống.
Chờ đến khi cô rời đi thì Lâm Thanh lại đuổi theo.
“Dì…”
“Ừ, làm sao vậy, Lâm Thanh?” Hạ Nhược Tâm xoay người cưới với Lâm Thanh, không phải một nụ cười mệt mỏi.
“Dì, có phải em Tiểu Vũ Điểm xảy ra chuyện gì?”
Hạ Nhược Tâm khẽ mấp máy môi. Nói cho cô, thiếu một quả thận có xem như đã xảy ra chuyện không.
“Dì, cháu muốn biết, cháu lớn rồi.” Lâm Thanh tiền lại gần. “Xin dì, nói cho cháu biết.”
Nó mẫn cảm biết có chuyện gì đó, hẳn là cùng em gái của nó có quan hệ. Nó nghe được người trong cô nhi viện nói có người đem Quả Nhi đi, sau Tiểu Vũ Điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239391/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.