Lâm Thanh ngồi trên mặt đất thật lâu, nó chậm rãi đứng lên, vươn tay muốn tìm em gái cách đó không xa. Nhưng có vài người đã tới, lấy một khối vải bố trắng bọc em gái nó lại, cũng đem xe lăn mang đi. Sau đó có người lấy cây lau nhà cùng nước, không bao lâu sau nơi này dường như đã không có chuyện gì, dường như chưa hề có đứa trẻ nào bị ngã, cũng không có chết người.
Lâm Thanh lại ngồi bệt xuống, ngây ngốc nhìn bậc thang bị nước trôi rửa sạch.
Nó chậm rãi đứng lên, sau đó từng bước đi qua, nó đi lên bậc thang nhặt lên một đóa hoa dại, sau đó đi xuống dưới đặt ở chỗ em gái vừa nằm.
“Quả Nhi, đừng sợ, anh sẽ báo thù.”
Âm thanh non nớt như ngọn lửa xuyên thấu địa ngục.
Năm này, Lâm Thanh hơn mười tuổi, Tiểu Vũ ĐIểm sắp tới sinh nhật bốn tuổi, mà Quả Nhi lại vĩnh viễn dừng ở sáu tuổi.
***
Hạ Nhược Tâm không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô đi đến liền cảm thấy có gì đó không ổn. Sở Luật đang ôm Tiểu Vũ Điểm, toàn bộ thân thể đều hơi gấp gáp, vẻ mặt của anh lại rất âm trầm.
“Có chuyện gì?” Cô đặt xúi sách của mình xuống, đối với vị khách không mời mà đến này cô không có cảm giác gì đặc biệt, hiện tại cô chỉ muốn biết đã có chuyện gì.
“Quả Nhi chết rồi.” Sở Luật nhàn nhạt nói, dường như một đứa trẻ bị chết cũng chỉ là thế gian thiếu đi một mạng người vốn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239371/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.