Cô đặt tay lên hộp sắt, bắt đầu với các con số.
1205, ngày sinh của cô.
‘Cạch’ một tiếng, tủ sắt mở.
Bên trong không có nhiều đồ vật, cũng không có vàng hay kim cương linh tinh, chỉ có một ít tài liệu và vài đồ vật Sở Luật vĩnh viễn không mang về nhà hay gửi ở ngân hàng.
Hạ Nhược Tâm thò tay vào đem toàn bộ đồ trong đó ra, sau đó ngồi trên mặt đất đặt lên đùi mình xem xét.
Giấy kết hôn, giấy kết hôn lần đầu của cô và anh vậy mà anh còn giữ, người đàn ông trên đó rất trẻ so với hiện tại, cũng lạnh nhạt hơn hiện tại nhiều, còn cô gái so với hiện tại cũng đơn giản hơn, không oán không giận. Anh không cười, bên trong đôi mặt còn có chút nhàn nhạt chán ghén, còn cô đang cười, cười rất ngây rất ngốc. Chỉ là trên mặt tờ giấy này đã có con dấu thêm ba chữ ‘hết hiệu lực’.
Cô lại lấy một tờ, tờ này mới, là được làm không lâu trước đây. Anh nói sẽ cho cô một hôn lễ long trọng nhất. Sẽ có sao, cô còn không nghĩ tới, cô cùng người đàn ông này dường như trời sinh đã không nên sống bên cạnh nhau, nếu bọn họ ở bên cạnh nhau thì đủ mọi tai nạn sẽ đến, cuối cùng vẫn giáng xuống người quan trọng nhất bên cạnh họ.
Một tờ hôn thú mới, người đàn đàn ông hơn ba mươi tuổi so với ở tuổi hai mươi càng thêm trưởng thành, cũng càng thêm tuấn mỹ. Khuôn mặt vẫn như trước nhưng đã được thời gian mài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239169/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.