Gã mặc quần áo dường như rất rộng, thỉnh thoảng đưa tay vào bên trong như cầm lấy cái gì đó, còn gương mặt gã lạnh lùng không có biểu cảm gì.
Hạ Nhược Tâm dừng lại, vuốt nhẹ làn tóc bị gió thổi bay, rồi lại đi về phía trước. Lúc này ở nơi xa, mây đen đang dần dần kéo tới, có lẽ không lâu nữa trời sẽ mưa.
Thời gian gần đây dường như thời tiết không bình thường.
“Cốc cốc….” Cô gõ cửa.
Sau đó không lâu, cửa mở, Hạ Dĩ Hiên bước ra nét cười như không cười hiện rõ trên mặt
Cô ta còn không an tâm nhìn hướng sau lưng Hạ Nhược Tâm.
“Cô yên tâm, chỉ có một mình tôi tới.” Hạ Nhược Tâm hào phóng bước vào. “Không làm chuyện trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, tại sao cô lại sợ như thế?”
“Tôi có sao?” Hạ Dĩ Hiên phịch một tiếng đóng cửa lại, biểu tình của cô ta quả thực có chút dối trá, Hạ Nhược Tâm biết nhưng cô cũng không vạch trần, cô ta bày trò gì cô cũng tiếp, nhưng Hạ Dĩ Hiên có tin tức của con cô, cho dù là tin tức về thi thể hay gì cô cũng muốn biết.
“Cô muốn nói cho tôi chuyện gì?” Cô dứng ở cửa, cũng không có ý muốn lại gần.
“Chị, chị vào nhà ngồi đi.” Hạ Dĩ Hiên hướng sô pha bên trong ngồi, sau đó lại cầm dao gọt hoa quả lên cắt táo, chỗ này cũng không có gì ngoài những thứ này.
Hạ Nhược Tâm vẫn đứng ở bên ngoài, không di chuyển cũng không nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239135/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.