Nàng quay đi về phía thư phòng của Sở Luật, Sở Tương cắn cánh môi nho nhỏ của mình một chút, đi theo, kéo tay Hạ Nhược Tâm lại.
“Dì, dì sẽ trở thành mẹ cháu à?” Nó nhỏ giọng hỏi.
Hạ Nhược Tâm ngừng bước chân một chút, sau đó cúi đầu, từ trên cao nhìn xuống bắt được ngay trong mắt Sở Tương chút ánh sáng chợt lóe, có một ít chờ mong, thêm chút tính toán.
“Xin lỗi,” nàng cười, nụ cười thật lạnh.
“Không đâu.”
Đúng vậy, nàng sẽ không làm mẹ Sở Tương, cả đời, cũng không.
Sở Tương chậm rãi buông lỏng tay ra, biết mình tìm sai người, nó nhìn xuống, không biết phải làm gì.
Hạ Nhược Tâm lau ngón tay mình một chút, tầm mắt đối diện ngay với Sở Luật đứng ở cửa.
Ồ, hắn đến đây lúc nào, đã nghe thấy nhiều hay ít?
“Chào tổng tài,” nàng tiến lên, xưng hô đúng công thức, trước nay lúc nào cũng như thế.
“Ừ, vào đi.”
Sở Luật mở cửa thư phòng của mình, để nàng đi vào, sắc mặt của hắn vẫn như thế, không rõ yêu giận, cũng không có buồn vui.
Hạ Nhược Tâm đi vào, đặt văn kiện mình mang đến ở trên bàn, rồi bắt đầu giải thích.
“Tổng tài, những tài liệu này, tôi đã sửa sang tốt, nếu không có vấn đề gì, yêu cầu tổng tài tự tay ký tên,” đây đều là tài liệu hoạt động bên trong công ty, để các bộ phận bên trong dựa vào đó thực hiện, nên nhất thiết phải là Sở Luật tự tay ký tên mới có thể có hiệu lực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239056/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.