Gã mở cửa xe duỗi tay nâng đầu bé gái.
“Con bé này thật đúng rất xinh đẹp, chỉ có điều hơi nhỏ, không dễ dàng lớn được, có lẽ sẽ bán được nhiều tiền. Thằng bé này cũng không tồi, ai mua được chúng nó hẳn sẽ vừa lòng.
“Đi thôi, chúng ta rời khỏi chỗ này rồi nói.”
Xe ngừng một hồi lại đi tiếp, hiển nhiên là gã mở cửa xe cũng lên xe.
“Hai đứa nó có thể ngủ bao lâu?” Gã mới lên xe hỏi tài xế.
“Có thể ngủ một ngày một đêm. Yên tâm, hiện tại anh cứ tìm người mua đi, chúng ta mau chóng xử lý hai đứa nhỏ này cũng có thể sớm có tiền.”
“Được.” Gã mới lên xe đáp ứng. Rồi sau đó hai gã im lặng không nói chuyện trên suốt chuyến đi.
Leng Keng mở mắt, thỉnh thoảng bé kéo tay Trịnh An Trạch nhưng Trịnh An Trạch vẫn luôn không tỉnh.
Leng Keng biết những người này muốn bán bé cùng anh trai, có lẽ bé lại phải về cuộc sống khổ cực trước kia, cả anh trai cũng vậy.
Bé vươn tay, từ trong túi lấy ra viên kẹo ném đi, đôi tay cũng nắm chặt lấy tay anh trai.
“Kít” một tiếng, xe dừng lại.
Ngón tay Leng Keng tê rần, Trịnh An Trạch đã bị ôm đi, bé cũng bị gã ôm vào lòng ngực, bé bất động, không khóc cũng không giãy, giống như thật sự hôn mê như anh trai.
Bé bị thả xuống đất.
Bên tai nghe được giọng hai người kia.
“Anh trông bọn họ, tôi đi ra ngoài mua chút đồ ăn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238914/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.