“Dạ.” Tiểu Vũ Điểm rất thích cái chú kia, bởi vì mỗi lần đi bé đều sẽ biến thành thật xinh đẹp, đương nhiên cũng vì vốn dĩ bé đã có một gương mặt rất xinh đẹp.
Bé từng ngụm lại từng ngụm uống sữa bò trong ly, đôi chân cũng khẽ đung đưa trong không khí, sau đó một chiếc dép lê rơi xuống, Sở Luật nhặt lên đi vào cho con gái, cũng đưa ly sữa lên môi mình. Anh hơi nheo mắt lại, sữa này hơi ngọt, nhưng so với sự đắng của café anh vẫn thích uống cái này, đã uống một thời gian lâu rồi nên hương vị này đã thành thói quen.
“Đi thôi, bảo bảo, cùng ba đi ngủ.”
Sở Luật buông ly xuống, cũng lấy ly trên tay con gái đặt xuống, chờ đến mai bảo mẫu tới dọn dẹp sẽ rửa ly.
“Ba không làm việc sao?” Tiểu Vũ Điểm dựa mặt vào cổ ba.
“Ừ, không tăng ca, gần đây ba không bận.”
“Ba, thật tốt.” Tiểu Vũ Điểm vươn tay ôm lấy cổ ba. “Ba thật vất vả, không làm thêm ba có thể ngủ ngon.”
Bước chân Sở Luật dừng lại, anh ôm con gái chặt thêm một chút.
Anh rửa chân cho con gái rồi ôm con đi ngủ, còn kể chuyện cổ tích cho con, tiểu gia hỏa rất nhanh ngủ rồi, còn ôm một con búp bê xinh đẹp trong lòng. Sở Luật kéo chăn cho con gái, tuy rằng anh cũng nằm xuống nhưng lại không buồn ngủ, anh vốn muốn tới thư phòng một chút nhưng cuối cùng lại luyến tiếc con gái, anh nắm nhẹ tay bé.
Đột nhiên lòng anh có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238759/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.