“Ba, búp bê của Tiểu Vũ Điểm.” Tiểu Vũ Điểm vươn tay tìm búp bê của mình, bé không thấy búp bê đâu. Sở Luật liền kéo chăn ra, quả nhiên búp bê ở trong chăn, anh cầm búp bê định đưa con gái nhưng ngón tay chạm phải búp bê lại giống như bị bỏng.
Búp bê này, búp bê này không phải…
Anh cầm búp bê đưa lên trước mắt mình, đây hình như là búp bê trước kia Tiểu Vũ Điểm vẫn luôn ôm vào lòng, cũng là búp bê bé yêu nhất. Búp bê đã cũ, ngay cả quần áo trên người búp bê dường như cũng bị bạc màu, hơn nữa trên quần áo còn có vết rách, đây là bị Tiểu Vũ Điểm không cẩn thận làm hư đã được Hạ Nhược Tâm khâu lại. Bốn năm đo Hạ Nhược Tâm không học được gì nhưng trình độ may vá quần áo lại rất tốt, sau khi vá lại dường như đều nhìn không ra dấu vết.
“Bảo bảo, cái này con từ đâu có?” Giọng anh run lên, đây là búp bê anh cho rằng đã bị mất, anh đã tìm nhưng không thấy, vậy mà hiện tại lại có trong tay Tiểu Vũ Điểm.
“Mẹ cho Tiểu Vũ Điểm.” Tiểu Vũ Điểm ôm lấy búp bê, bé dùng mặt mình cọ cọ vào mặt búp bê.
Sở Luật có chút thất vọng, cái tên Lục Tiêu Họa trong lòng anh bắt đầu có gì đó mơ hồ, nhưng cuối cùng anh lại đem mọi chuyện hướng tới Cao Dật.
Có lẽ là Cao Dật lấy đi, có lẽ Cao Dật còn nhớ tới Hạ Nhược Tâm, có lẽ cũng giống như anh, vì tìm một phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238723/chuong-1171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.