Ông cảm giác tình trạng Lục Tiêu Họa có chút giống người bệnh kia, đều mất ký ức không rõ nguyên nhân nhưng cơ thể lại rất bình thường. Còn có chuyện cô nói từng bị thương ở đầu ông cảm thấy đây là người nhà nói dối, có một số việc y học không thể giải thích cũng không thể không thừa nhận, ví như thôi miên ông vốn dĩ không quá tin tưởng sẽ có tác dụng gì, chỉ là khi chính mắt ông nhìn thấy ông mới cảm nhận được điều đó thần kỳ hơn so với những gì ông tưởng tượng.
“Như vậy đi…” Ông lấy giấy bút viết gì đó đưa cho Lục Tiêu Họa.
“Lục tiểu thư, thực xin lỗi, tình huống của cô vượt qua phạm vi hiểu biết của tôi, tôi cũng không biết phải làm thế nào. Nếu được thì cô thử liên lạc với người bạn này của tôi, có lẽ ông ấy có thể trợ giúp được cho cô.”
Nói, ông đem tờ giấy trong tay đưa cho Lục Tiêu Họa.
“Cảm ơn.” Lục Tiêu Họa cầm lấy, trên tờ giấy có ghi chữ và cả một dãy số điện thoại. Cô đem tờ giấy bỏ vào túi mình, còn kết quả kiểm tra cô cũng không mang về nhà, Cao Dật là bác sĩ, nếu anh thấy được thì chỉ cần liếc mắt là biết cô đã làm cái gì. Không biết vì sao trước mắt cô không muốn Cao Dật biết cô làm những chuyện này.
Cô đứng lên đi vào toilet một chút, lúc ra rửa tay lại gặp Dương Nhược Lâm. Dương Nhược Lâm thấy cô ra sắc mặt liền biến đổi, rồi sau đó giả dạng giống như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238695/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.