Chị à, là chị hẹn người ta đó, chị hẹn người ta qua đây là muốn khoe tướng ngủ mê hồn này của mình à. Nhưng, nói thật, tướng ngủ của Thẩm Vi chẳng đẹp chút nào, không giống cô lúc bình thường, trong lòng của Hạ Nhược Tâm, Thẩm Vi luôn là một người phong tình vạn chủng, toàn thân đều toát lên một cảm giác mê người, có thể khiến cho đàn ông phải điêu đứng, đẹp nhất là lúc giơ tay nhấc chân, nhưng một mặt khác của Thẩm Vi, là tướng ngủ này của cô đúng là có chút khó coi, thật ra nếu là một người bình thường thì cũng không sao, nhưng người này là Thẩm Vi, là Thẩm Vi đó.
Cô để túi của mình xuống, sau đó bước qua đó, chịu thua mà dọn dẹp tấm chăn trên giường.
Tính cảnh giác của Thẩm Vi luôn rất tốt, khi Hạ Nhược Tâm mở cửa cô đã biết rồi.
“Đến giờ rồi sao?” Quả nhiên, Thẩm Vi từ trong chăn ngẩng đầu ra, sau đó giống như một bé tằm vậy chui lại vô trong đó, nhưng cô ấy đang ngủ trần, không thèm để ý đến chuyện Hạ Nhược Tâm có thể nhìn thấy hết thân thể của mình, dù sao cũng không phải là chưa thấy qua.
“Chị gái à, chị có thể mặc quần áo vào không?” Hạ Nhược Tâm bắt đầu xếp mền, đối với thói quen này của Thẩm Vi thực sự là có chút không thể chịu đựng được.
“Lười...” Thẩm Vi đi vào trong nhà vệ sinh, lúc bước ra con người mới tỉnh táo được một chút, đương nhiên cũng từ trong tủ lấy đại một chiếc áo ra, Hạ Nhược Tâm xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238414/chuong-1328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.