Hạ Nhược Tâm mở mắt ra, dùng đầu của mình dụi vào vai của anh, Tiểu vũ Điểm với Trịnh An Trạch đều ở nhà họ Lục, bây giờ thời gian ở nhà cũng ít hơn cho nên thế giới hai người của họ rất là phong phú, cũng đúng, nhiều năm nay hai người họ đều trải qua những ngày tháng tụ họp li tán, tính từ thời tuổi nhỏ cũng hơn 20 năm rồi, đời người có thể có bao nhiêu cái 20 năm, chắc là chỉ có 3 cái.
Cho nên bây giờ họ rất trân trọng thời gian ở bên cạnh nhau, Sở Luật đối với cô rất tốt, đúng là rất tốt, anh ấy vẫn giống như lúc trước vậy, chải đầu cho cô, rửa chân cho cô, từ khi bắt đầu ở đảo đào vàng cô có chứng đau bụng kinh rất là nghiêm trọng, anh sẽ tự mình nấu thuốc cho cô, dù cho mình có bận bịu đến mấy những ngày đó của cô anh đều tự tay nấu canh gừng đường đỏ cho cô.
Mấy tháng gần đây, cũng bớt đi nhiều rồi.
“Thẩm Vi cãi nhau với Tam Ca.” Hạ Nhược Tâm mở mắt ra lần nữa, nói về chuyện của hôm nay.
“Hai người đó...” Sở Luật nhếch môi của mình, “Em không cần lo cho họ, họ cãi nhau sẽ không lâu đâu, nhưng tình cảm không phải chỉ có cho đi mà không cần đền đáp, có lúc em cũng cần nhắc nhở Thẩm Vi, tuổi thanh xuân của người phụ nữ có hạn, đàn ông cũng vậy.”
Về chuyện này, Hạ Nhược Tâm không có cách nào đồng ý, chuyện tình cảm là chuyện của hai người họ, một người ngoài như cô làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238413/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.