Chương trước
Chương sau
“Cha, tới đường số 92 Xuân Sơn, Tiểu Vũ Điểm cho cha một kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng).”

Kinh hỉ, cái gì kinh hỉ? Sở Luật nắm chặt điện thoại di động, không biết đứa nhỏ này lại suy nghĩ cái gì, cứ như không phải là con bé, anh cũng không có nghĩ nhiều mà đi vào gara tầng hầm của mình lấy xe, trước tiên là định đi tới nơi con gái, vẫn lại là đi trước xem con gái cho anh cái gì kinh hỉ.

Chỉ là anh vừa mới mở ra, di động lại vang lên.

Anh lấy máy vừa nhìn thấy, thần sắc lại có chút lạnh lùng.

Anh ta làm sao lại gọi điện thoại cho anh. Tuy rằng dãy số cũng không có tên, nhưng mà anh nhớ là dãy số của Cao Dật.

Anh đưa điện thoại đặt ở bên tai, đối với tình địch khiêu khích mình trước kia vô cùng đại lượng.

“Sở Luật, tôi là Cao Dật.”

“Ừ, tôi biết, có việc gì?”

Sở Luật một tay lái xe, mà lúc này xe đã đi chậm một chút.

Không lâu sau anh ngoặt xe sang hướng khác, điện thoại cũng là bị anh để lại một bên.

Khi đến bệnh viện, anh đi vào, sắc mặt vô cùng khó coi.

Anh cũng không ngừng tìm kiếm số phòng bệnh ghi nhớ ở trong đầu anh.

Phịch một tiếng, anh đẩy cửa ra, vừa nhìn thấy đứa nhỏ sắc mặt tái nhợt, đột nhiên thân thể anh cứng đờ. Lúc này một cái máy thật lớn thông hai cái ống thô to, mà trong ống dẫn đều là máu.

Đây là chuyền máu, tại sao có thể như vậy, con gái của anh làm sao vậy?

Còn có tóc của con gái, tóc bảo bảo của anh làm sao vậy?

Lúc này Cao Dật đúng lúc xoay người qua, vừa thấy toàn thân Sở Luật phong trần cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cũng đã đến đây.

Anh đi tới, tình địch lúc trước gặp mặt không biết cảm giác như thế nào, nhưng mà hiện tại những quá khứ này đều qua đi, xem như vừa mới qua đi, cũng nhất định phải bỏ qua.

Bây giờ anh đã có con, hiện tại cô cũng có con gái.

Cao Dật có cuộc sống của Cao Dật, anh làm bác sĩ rất vui vẻ, mà Sở Luật cũng có cuộc sống của Sở Luật, anh tiếp tục hoàn thiện đế quốc thương mại, mà còn làm ăn cũng càng ngày càng lớn, đương nhiên tiếng tăm cũng rất cao, tiền kiếm được cũng rất nhiều có thể đập chết người.

“Anh theo tôi tới đây.”

Cao Dật mở cửa, cũng đi ra ngoài, chỉ là anh không thấy bao nhiêu thoải mái, sắc mặt vô cùng trầm trọng, đến bước đi cũng muốn nặng hơn ngày thường rất nhiều.

Trong văn phòng của Cao Dật, Sở Luật cởi áo ra, thực sự cảm thấy gần như đều không thể thở được.

“Có thể hút thuốc không?” Anh hỏi Cao Dật, bây giờ anh cần một thứ gì đó, phải lấy lại cảm giác, cũng cần phát tiết.

“Có thể.” Cao Dật gật gật đầu, sau đó lại vươn tay, “Cũng cho tôi một điếu đi.”

Sở Luật từ trong người lấy ra một bao thuốc lá, trước đưa Cao Dật, lại lấy cái bật lửa đốt thuốc cho Cao Dật, rồi sau đó chính anh cũng lấy một điếu, đặt ở trên môi mình.

Như thế hai người đàn ông không để ý đến đối phương nuốt mây nhả khói ra.

“Con gái của tôi như thế nào?” Mãi đến một điếu thuốc lấy ra, Sở Luật mới hỏi, nhưng mà không có khó nghe ra trong giọng nói của anh khó nhịn.

"Không tốt lắm." Cao Dật đưa tay dập điếu thuốc, ném vào gạt tàn thuốc.

“Anh nên biết, con bé chỉ có một viên thận.”

“Tôi biết.” Đương nhiên là Sở Luật biết, “Cho nên từ nhỏ tôi đã rất cẩn thận thức ăn cho con bé, cũng chú ý toàn bộ, sợ trách nhiệm của một viên thận của con bé nặng thêm.”

“Hiện tại con bé là bị nhiễm độc cao độ.” Cao Dật đưa tay kiểm tra báo cáo đẩy tới trước: “Mà loại thuốc này đối với thận là một loại tổn thương vô cùng, người bình thường có hai quả thận đều chịu không nổi, huống chi Tiểu Vũ Điểm chỉ có một quả thận, hiện tại chúng ta chỉ có thể truyền máu để ổn định bệnh hình của con bé, viên thận còn lại của con bé bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng.”

“Tình hướng tệ nhất...”Anh ta ngừng lại, mà mặt Sở Luật vẫn không một chút thay đổi vẫn đang nghe, nhưng mà hai tay anh đặt ở chân, dùng lực nắm chặt.

Cao Dật cũng vô lực đem tấm lưng dựa vào sau ghế dựa, “Nếu không thay thận thì cả đời phải lọc máu, nhưng mà xem như thay thận cũng chỉ là bắt đầu, cần thường xuyên sử dụng các loại thuốc đề kháng.”

“Thuốc độc sao?” Sở Luật đem hai tay đặt ở trên bàn, dường như đều muốn đem móng tay ghim xuống bàn, “Làm sao có thể có thuốc độc?”

“Con bé là bị người ta ép buộc uống.” Cao Dật nói, trong lòng đều khó chịu, dù như thế nào cũng là chính anh một tay ôm đứa nhỏ: “Khi chúng tôi phát hiện, trên quần áo của con bé cũng có loại thuốc độc này, sử dụng quá liều, làm cho quả thận kia tăng thêm gánh nặng, mà còn đã mấy ngày rồi.”

Nói, anh do dự một chút, sau đó vươn tay đặt ở bả vai Sở Luật.

“Không sao, còn chưa tới tình huống tệ nhất, chúng ta còn có cơ hội, truyền vài lần máu, độc tố trong máu của con bé cũng giảm đi, thận cũng không chừng có thể khôi phục công năng.”

“Cảm ơn.” Sở Luật có thể nói gì, mà con mắt đen của anh tan vỡ thoáng hiện ra tăm tối, chuyện bọn họ sợ nhất lại diễn ra.

“Đúng rồi.” Cao Dật lúc nàycũng giống như nhớ ra cái gì.

“Tiểu Vũ Điểm là tự mình đến bệnh viện, cho dù bộ dạng của con bé vô cùng không tốt, khó khăn vô cùng, mà dường như là mấy ngày không có ăn cơm, nhưng mà con bé vần đều bảo tôi gọi điện thoại cho anh, tôi nghĩ con bé có điều gì muốn nói, đợi cho con bé tỉnh lại anh có thể hỏi thăm con bé, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?”

Sở Luật bỏ tay vào trong túi áo, sau đó lấy di động của mình ra, bên trong lại có tin nhắn.

“Ba, ba đến nơi chưa?”

“Ba, ba làm sao còn chưa đến?”

“Ba, con đều đói bụng rồi.”

Ha ha, anh cười lạnh, con gái của anh bây giờ còn hôn mê bất tỉnh, như thế nào còn gửi tin nhắn, chẳng lẽ anh có hai đứa con gái sao, ngón tay anh ấn ở điện thoại, gõ mấy chữ.

“Xe bị hỏng, ba đang sửa, sửa sắp xong rồi, lát sẽ qua.”

Anh lại đưa điện thoại di động vứt vào trong túi áo mình, sau đó mới đi vào phòng bệnh, bên trong vẫn đang tiến hành truyền máu, đây đều là máu của con gái anh, rút ra lọc rồi sau đó lại truyền vào.

“Cái này đau không?” Anh ngồi đó không có rời khỏi y tá.

“Tiên sinh yên tâm, cái này không đau, chỉ là khi châm kim có chút đau.”

“Là sao?” Sở Luật ngồi xuống, cẩn thận đặt tay lên mặt nhỏ của con gái, làm sao mới có mấy ngày, lại gầy thành như vậy rồi hả?

“Yêu cầu chú ý cái gì?” Anh hỏi y tá, nhưng mà cũng không muốn rời đi khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, sợ chính mình đụng đến lạnh lẽo rét buốt.

Y tá đồng nhất nói, mà còn lại Sở Luật giống như là nhớ kỹ, không dám quên đi nửa chữ, phải chú ý huyết áp, chú ý có rỉ máu hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.