Sau khi đóng cửa lại, Chu Hạo để Đường Á Nam ngồi trên giường của mình.
Đây không phải lần đầu tiên cô vào phòng của cậu. Lần trước vào đây, giữa cô và cậu có chút mập mờ nhưng không có gì khác, nhiều lắm chỉ là nắm tay, mà cũng là vì dỗ dành cô nên mới nắm. Cô vào phòng cậu, hoàn toàn chỉ ôm tâm lý quan sát phòng ngủ của bạn cùng lớp, đa phần là cảm thấy mới lạ.
Nhưng lần này có vẻ hơi khác một chút.
Cậu không còn lạnh nhạt với cô nữa, sẽ lo lắng cho vết thương của cô, sẽ chuẩn bị đồ ăn cho cô, còn có thể tức giận và sốt ruột khi cô dầm mưa, thậm chí không tiếc hung dữ với em trai mình.
Trong ấn tượng của cô, cho dù thái độ của Chu Thần đối với cậu có tệ hại đến đâu, cậu cũng chưa bao giờ hung dữ với em trai nửa câu.
Chu Hạo như này, bề ngoài thoạt nhìn vẫn lạnh như băng giống trước kia, nhưng lại giống như có chỗ nào đó khác rồi.
Đường Á Nam ngồi một lúc, cảm thấy không đúng, lại lập tức lại đứng lên: “Tớ vẫn không nên ngồi tiếp nữa, quần áo của tớ ướt rồi, làm ướt giường của cậu sẽ không tốt."
Không biết Chu Hạo đang tìm gì trong tủ, nghe vậy cũng không quay đầu lại: “Ngồi yên đi, đừng để tớ nói lại lần thứ hai."
Đường Á Nam do dự, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống.
Cô nghiêng đầu, nhìn cậu ngồi xổm trước tủ bận rộn: “Cậu đang tìm gì thế?” Cậu không nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoc-to-se-cho-cau/1862252/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.