CHƯƠNG THỨ MƯỜI BỐN
Nụ hôn của Ôn Nhã Thần nóng rực lại bức thiết, ẩn bên trong là tầng tầng hưng phấn, tách ra trong khoảnh khắc lại sáp gần, đầu lưỡi tham tiến vào trong khoang miệng, phảng phất giống như có thể xông thẳng tới yết hầu. Diệp Thanh Vũ bị hắn hôn tới mức chẳng thể nào hít thở nổi, theo lòng bàn tay của hắn ở trên người mơn trớn, cảm giác tê dại khó nói từ thắt lưng lan rộng, nháy mắt đã tràn lan khắp lưng, khi lạnh khi nóng, tứ chi toàn thân như bị điện giật mà run rẩy.
“Ngươi, ngươi đừng…” Lời từ chối bị ngăn lại trên môi. Hắn hôn càng thêm sâu, đầu lưỡi xẹt qua răng nanh, chạm tới lưỡi y, liếm lấy, mút vào, quấn quanh, xúc cảm mềm mịn ướt át cùng hô hấp nóng rực, thắt lưng tê dại, Diệp Thanh Vũ không kìm được một trận run rẩy. Cánh môi kéo theo chỉ bạc, tương giao cùng đầu lưỡi giống như đuôi rắn hợp hoan.
“Đừng cái gì? Như thế này?” Bàn tay Ôn Nhã Thần nhân cơ hội vói vào trong vạt áo y, lòng bàn tay nóng như lửa đốt, đụng đến nơi nào, nơi đó liền nhóm lên một ngọn lửa.
Thân thể bị áp chế chặt chẽ, hai tay bị kéo cao giữ chặt trên đỉnh đầu, thắt lưng nhỏ gầy căng cứng, lại bởi vì động tác của Ôn Nhã Thần mà bất ngờ vặn vẹo. Diệp Thanh Vũ nhăn mi liều chết giãy dụa, hai mắt mờ sương, chỉ nhìn thấy ánh mắt u trầm như mực của hắn, sâu trong con ngươi đen sẫm hiện lên tà hỏa. Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan/2321296/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.