Buổi tối hôm đó Trần Linh Sinh biểu diễn cái gì Hoắc Hằng cũng không biết, thậm chí Trần Linh Sinh hóa trang như thế nào hắn cũng không nhìn rõ cho nên mới đi về.
Tắm rửa sạch sẽ xong, hắn nằm vật ở trên giường, đến giờ đầu óc vẫn không thể bình tĩnh lại.
Hoắc Khiêm nói hai năm nay Châu Tận Hoan quả là không ổn chút nào. Cụ thể như thế nào thì anh ta - cậu hai nhà họ Hoắc sẽ không hỏi thăm rõ ràng. Hơn nữa, chẳng cần Hoắc Khiêm phải nhiều lời, chỉ cần nhìn vào nơi ở của Châu Tận Hoan thì đã có thể nói rằng anh đang cực khổ như thế nào.
Tiểu khu lộn xộn kia đều là chốn dung thân cho những người có địa vị ở tầng chót trong xã hội. Hoắc Hằng không xem thường những người khốn khổ kia, chỉ là một người không phải lo cơm áo gạo tiền, chỉ vất vả học diễn kịch như Châu Tận Hoan thì làm sao có thể thích ứng được với hoàn cảnh bần cùng như vậy?
Hắn nằm trên giường mà không thể chợp mắt được, cứ thao thức như thế tới sáu giờ sáng, nghe thấy tiếng đồng hồ thạch anh vang lên thì bật dậy.
Sáng nay hắn phải đến núi Lục Âm ở ngoại thành để thăm bà nội. Bà là người cả đời chuyên tâm hướng phật, năm ngoái bà bắt đầu chuyển lên ở một ngôi chùa trong núi Lục Âm. Nguyên do là vì bà muốn ở gần Phật tổ hơn và thể hiện chút lòng thành để cầu phúc cho con cháu.
Hoắc Hằng rửa mặt xong xuôi, lúc đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-lam-quang-hi/2930524/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.