Mặc dù Hoắc Hằng đã đỡ được anh, nhưng phần thắt lưng bị Hàn thiếu gia kéo vẫn bị đau. Sau khi đứng vững anh liền theo thói quen cũ là điều tiết cảm xúc, ngẩng đầu quan sát người nọ.
Châu Tận Hoan không thuộc dạng thấp, thế mà Hoắc Hằng vẫn cao hơn anh gần một cái đầu, chiều cao như thế đừng nói Châu Tận Hoan phải ngước lên nhìn, mà cả lầu hai cũng đều đưa mắt về phía hắn.
Hàn thiếu gia ngã ngửa mặt lên trời, không kịp phản ứng lại. Người bên cạnh gã vội dìu gã: "Ôi Hàn thiếu gia, cậu có sao không? Có đau ở đâu không? Mau đứng dậy trước đã."
Đầu óc Hàn thiếu gia không bị va đập gì cả, nhưng lưng lại va mạnh vào góc bàn, cả thân tê rần, đâu còn sức mà gượng dậy nữa. Người đang ngồi xổm để đỡ gã dậy tên là Từ Lập Khang, thấy gã đau như vậy thì vội mắng Hoắc Hằng: "Mày là ai? Có biết vừa làm gì con trai yêu quý của hội trưởng Hàn không?"
Hàn thiếu gia tên đầy đủ là Hàn Đống Lương, là con trai độc nhất của phó hội trưởng thương hội Bắc Bình. Gã này hai mươi tuổi mà chẳng có tài cán gì, chỉ ỷ vào nhà có tiền rồi đi khắp nơi gây chuyện khiến người khác phát ghét. Gần nửa tháng này gã hứng thú với Nhã Uyên cô nương mới đến hát ở quán trà Bên Hồ, cứ đến trêu ghẹo người ta hai ngày một lần. Tuy bảo rằng bây giờ là xã hội thời đại mới, loại hành vi quấy rối phụ nữ này hoàn toàn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-lam-quang-hi/2930520/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.