"Cậu hai, sao cậu cũng tới đây?" Nguyên Minh căng thẳng nhìn Hoắc Khiêm.
Buổi chiều Hoắc Khiêm với mấy người bạn đi đánh bi-a, một người khá thân thiết với anh ta không may bị trẹo cổ tay nên anh ta cùng người nọ đến khám bác sĩ. Kết quả lúc đi qua vô tình làm rơi đồ, anh ta đi quay lại lấy thì bắt gặp Nguyên Minh.
Bình thường Hoắc Khiêm luôn mang dáng vẻ công tử lông bông, không để chuyện gì trong lòng, thế nhưng lại rất thân thiết với Hoắc Hằng. Bây giờ nghe được tên Châu Tận Hoan cùng với Hoắc Hằng, đột nhiên anh ta thấy hứng thú.
"Sao tôi lại tới đây không quan trọng, quan trọng là sao cậu lại ở chỗ này. Tôi vừa mới nghe được điều trị cho Châu Tận Hoan, điều trị cái gì? Là A Hằng bảo cậu tới à?" Hoắc Khiêm nghiêm túc hỏi.
Nguyên Minh không biết nói gì cho phải, miệng đắng như nuốt mật. Hôm nay cậu ta xui muốn chết! Đầu tiên là chọc giận Châu Tận Hoan, làm hỏng việc Hoắc Hằng giao cho, bây giờ lại bị Hoắc Khiêm bắt quả tang. Nếu Hoắc Khiêm phát hiện ra Hoắc Hằng để ý Châu Tận Hoan thì thực sự không xong.
Viễn Đông ở bên cạnh xem, chưa từng lên tiếng. Vừa nãy bạn của Hoắc Khiêm đến nhờ Viễn Đông khám nên anh ta hỏi thẳng: "Bác sĩ, cậu ta là người hầu nhà tôi, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì thế?"
Lúc này Viễn Đông chợt hiểu ra nói: "Thảo nào anh và Hoắc tiên sinh kia đều mang họ Hoắc."
Hoắc Khiêm gật đầu: "Hoắc Hằng là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-lam-quang-hi/2930494/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.