Hương rượu Mỹ Lan Lộ nơi Vô Kỵ nâng chén cùng Kim Doãn Phật và Thượng Quan Ẩn vương vấn như nỗi nhớ ai nơi bến cảng Bạc Sa. Đêm nay nàng lại không ngủ được. Mỗi khi nhắm mắt lại thấy như trước mặt hình ảnh con trai bị một lão già thần bí vác đi. Tuệ Phong có gương mặt hơi bầu bĩnh của trẻ lên mười, nước da bánh mật khỏe mạnh rèn nên bởi nắng và gió đại mạc. Ngày đó là lần đầu con được về Trung Thổ, được ghé thăm lão tổ sư và các thái sư bá, thái sư thúc, được tận mắt thấy tuyết lĩnh Hồ Bắc quanh năm đầu bạc, được đi thuyền khắp vùng Ngũ Hồ trong xanh. Vậy mà khi con bị lão già đằng đằng sát khi mang đi, gương mặt con lúc đó thoạt trắng thoạt đỏ, khí sắc tiều tụy chỉ nghĩ đến thôi mà nghe nhói trong tim, cổ họng bỗng đắng ngắt như nuốt phải dòng lệ nóng. Những hình ảnh trong cơn mơ chập chờn lại đưa nàng đến trước mặt Vĩnh Tình. Nàng nhớ mái tóc con thơm mùi hoa thảo nguyên Hoàng Hoa, non mềm như vạt cỏ non sau cơn mưa vừa ghé. Đã bao lâu rồi nàng không tết tóc cho con nhỉ? Khi còn ở thảo nguyên, sáng nào nàng cũng tỉ mẩn chải tóc rồi tết tóc cho Vĩnh Tình thật giống một cô nhỏ người Mông Cổ. Nhìn Vĩnh Tình, nàng lại tự thấy bản thân mình khi còn thơ bé. Mẹ nàng mất sớm, cái thú vui được mẹ tết tóc cho giờ nàng dành hết cho con gái mình. Tẩn mẩn tết từng lọn tóc nhỏ, đến khi tết xong nàng không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-duong-kiem-lanh-nguyet-dao/2952995/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.