Chương trước
Chương sau
“Bộ trưởng Trâu quá coi trọng tôi rồi.” Hạ Vũ Hào cười lạnh: “Tư lệnh Chu điều tra ông bởi vì ông liên quan đến việc mua bán vũ khí, bán bí mật của quốc gia.”
“Mà chuyện này đã báo cáo cho trung ương, trung ương thành lập hai tổ điều tra, một tổ điều tra ông mua bán vũ khí, bán bí mật của quốc gia; một tổ khác điều tra ông tham ô hối lộ, bảo kê cho xã hội đen. Ông cảm thấy một thương nhân nhỏ như tôi có thể can thiệp vào trung ương sao?”
Bộ trưởng Trâu chỉ biết tư lệnh Chu đang điều tra mình, nhưng lại không biết trung ương đã thành lập hai tổ điều tra ông ta, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Cấp dưới của ông ta nghe vậy thì hoảng sợ.
Hạ Vũ Hào lắc túi tài liệu trong tay: “Nếu tôi là ông thì sẽ lập tức xử lý những chứng cứ rửa tiền này, sau đó nhân cơ hội hai tổ điều tra chưa có chứng cứ khác mà rời khỏi nước.”
Bộ trưởng Trâu nghiêm mặt, vẻ mặt thay đổi nhưng không nói tiếp.
Đây đúng là một đề nghị tốt.
Nhưng ông ta còn hai phần ba số tiền chưa xử lý, ông ta không thể mang theo số tiền kia xuất cảnh được, nếu không thì bên hải quan sẽ ngăn lại.
Ông ta tích góp hơn nửa đời người mới có được số tiền đó, mà sau khi ông ta ra nước ngoài thì còn rất nhiều thứ cần chuẩn bị. . .
“Bộ trưởng Trâu suy nghĩ xong chưa?” Hạ Vũ Hào hỏi.
Bộ trưởng Trâu không còn thong dong như trước: “Nếu là Hạ tổng thì cũng không thể suy nghĩ nhanh như vậy đúng không?”
Hạ Vũ Hào cong môi: “Ông suy nghĩ bao lâu cũng không liên quan đến tôi. Nhưng tôi muốn gặp Hướng Thu Vân, hiện tại, ngay lập tức.”
Anh liếm môi, thân thể hơi nghiêng về phía trước: “Đương nhiên, ông cũng có thể không để ý tới yêu cầu của tôi chẳng qua nửa tiếng nữa nếu như tôi không đưa Hướng Thu Vân trở về thì sẽ có người gửi sổ sách cho tư lệnh Chu.”


Anh híp mắt, ánh mắt giống như rắn quanh quẩn trên cổ bộ trưởng Trâu, khóa chặt mục tiêu, có thể lấy mạng của ông ta bất cứ lúc nào.
“Cậu uy hiếp tôi? !” Mặt bộ trưởng Trâu xanh xám.
Giọng Hạ Vũ Hào không thay đổi: “Tôi chỉ đang nói sự thật.”
Bộ trưởng Trâu nghe vậy thì đứng lên, đáy mắt đầy sát ý. Đời này ông ta không thể chấp nhận được người khác uy hiếp mình!
Một tên cấp dưới cầm bộ đàm nói ra: “Chuẩn bị.”
Anh ta nói xong thì có một chấm đỏ nhắm vào thái dương của Hạ Vũ Hào.
Dường như vì khiêu khích cùng cảnh cáo, cái kia điểm đỏ còn ở hai mắt của anh lân cận lung lay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.