“Lần trước tôi chết vì muốn cho Diêu Thục Phân xem! Hừ, con khố này dám gài bẫy tôi!” Cô không tin cũng không phối hợp, ông cụ Hạ chỉ có thể nói thêm một số chuyện, cố gắng làm cho cô phối hợp.
Hướng Thu Vân không giữ im lặng nữa, nhưng cũng không đồng ý với ông ta mà nói: “Diêu Thục Phân gài bẫy ông, vậy tôi có giúp ông hay không thì có liên quan gì.”
Hôm nay không nói chuyện rõ ràng thì cô không thể nào giúp ông ta. Cô cũng không muốn giúp ông ta xong lại bị qua cầu rút ván, rơi vào kết cục chết không nguyên vẹn.
“Hướng Thu Vân, cô đừng được nước lấn tới! Tôi cho cô giúp đỡ là nể. . . Khụ. . . Mặt cô!” Ông cụ Hạ kích động đứng lên, sau đó ho khan mấy lần.
Ông ta không cầm khăn, máu chảy từ tay xuống, Hướng Thu Vân nhìn thấy rõ. Xem ra thời gian của ông ta không còn bao lâu như lời ông ta nói.
“Nếu ông đã nói như vậy thì ông để cho những người khác làm đi, tôi không cần.” Hướng Thu Vân thu hồi ánh mắt, từ tốn nói.
Ông cụ Hạ lau vết máu, sắc mặt dữ tợn nhìn cô: “Hướng, Thu, Vân!”
Hướng Thu Vân không để ý tới ông ta.
Nếu đúng như lời ông ta nói muốn nhờ cô giúp đỡ, vậy người bị động là ông ta chứ không phải là cô.
“Được được được!” Ông cụ Hạ nói, sắc mặt xanh xám nói: “Nếu cô không giúp tôi chuyện này thì chờ Vũ Hào xong đời đi!”
Ông ta hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Hướng Thu Vân quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/688345/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.