Cô nhìn sang người phụ nữ dịu dàng đang ngồi bên cạnh anh ta, khẽ cong đôi mắt: “Chị dâu, đã lâu không gặp.”
“Hai năm không gặp, sao em...!Sao em lại gầy thành thế này?” Lâm Quỳnh Chi nhìn chiếc cằm cực kỳ thon gầy của cô, vừa mới mở miệng, vành mắt đã ửng đỏ.
Vẻ mặt Hướng Quân đầy đau lòng, anh ta nhanh chóng lau nước mắt cho Lâm Quỳnh Chi: “Lúc nãy em còn bảo rất vui khi gặp được Thu Vân.
Sao bây giờ lại khóc rồi?”
“Anh là anh ruột đó sao?” Lâm Quỳnh Chi trừng mắt nhìn anh ta, nước mắt chảy càng nhanh: “Thu Vân đã gầy thành như thế, ai mà biết mấy năm nay con bé chịu khổ ra sao!”
“Anh, chị dâu, chúng ta đổi nơi khác nói chuyện đi.” Hướng Thu Vân nhìn bốn phía, ở đây người nhiều tai mắt cũng nhiều, không thích hợp để nói chuyện.
Nếu như ai đó nhiều chuyện nói với Hạ Vũ Hào một câu, nhà họ Hướng và cô vẫn còn liên lạc.
Vậy việc cô làm trong khoảng thời gian này đều trở nên vô nghĩa.
Hai vợ chồng có lòng, bọn họ biết cô thích ăn cá nướng nên lái xe chở cô đến một nhà hàng cá nướng.
Ngày thường Lâm Quỳnh Chi cũng rất thích ăn cá nướng, nhưng lúc này ngồi đối diện với Hướng Thu Vân, nhìn vết sẹo trên gương mặt thon gầy của cô, Lâm Quỳnh Chi ăn không nổi.
Cô ấy cầm đôi đũa rồi lại thả xuống: “Thu Vân, mấy năm nay em… Có phải sống vô cùng không tốt không?”
“Chị dâu nghĩ nhiều rồi, phạm nhân cũng là người, có thể không tốt đến mức nào?” Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/687498/chuong-46.html