🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau thật sự là một ngày đẹp trời. Vãn Thâm nằm lặng người trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên cạnh là Hàn Vĩ còn say ngủ. Trời trong đến vậy, anh rốt cuộc đã bỏ lỡ mấy ngàn cái buổi sáng trong lành có cậu bên cạnh rồi. Hàn Vĩ không còn là trước, không còn là một thanh niên trong sáng, đơn thuần luôn chỉ nhìn một mình anh nữa. Mà anh cũng không còn là Vãn Thâm từng tùy ý nhấc tay, đưa chân hành hạ cậu mà vẫn không lo sợ cậu ngừng yêu anh nữa. Anh bây giờ, chỉ còn biết bám vào cái tên Tề Lăng để được bên cạnh cậu. Anh bây giờ, chỉ còn biết lo sợ một ngày nào có cậu thực sự rời bỏ anh. Đợi, anh không sợ, nhưng chỉ sợ đến khi đợi được, anh đã già, hạnh phúc ngắn ngủi, nuối tiếc đến kiếp sau.

Vãn Thâm nhìn sang người đang ngủ bên cạnh, vuốt khẽ lên hàng chân mày nhíu chặt của cậu. Đau lòng hôn lên tóc. Haha, anh là đang trả nghiệp đây sao? Đáng thương, đáng giận.

"Bảo bối, dậy thôi nào. Hôm nay anh đưa em đến gặp Tề Lăng, được chứ?" Vãn Thâm ôn nhu cọ cọ môi lên vành tai Hàn Vĩ.

Chỉ thấy Hàn Vĩ khẽ động người một chút rồi lại lặng im như lúc đầu. Vãn Thâm híp mắt cười, ánh mắt lại dừng lên băng gạc trắng cùng màu trên tóc Hàn Vĩ lại lạnh mặt. Súc sinh ấy, lại dám cả gan vào tận nhà anh mà hành hung người. Chặt bỏ chân là quá đơn giản, nếu là anh, hẳn sẽ cho súc sinh ấy sống tàn phế, mất chân, mất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-thong-han/650449/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tận Cùng Thống Hận
Chương 45
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.