Bên này mấy cô nương đang thưởng mai trong Mai viên, các nha hoàn đi theo cũng được phân phó đứng chờ ở cạnh bàn đá trong Mai viên. Diệu Trúc thấy đại cô nương đi theo Tam cô nương, liền vội bưng lên một ly trà đưa đến miệng. Há có thể đoán được vào lúc đó tay của nàng trật ngang, khiến cho nước trà nóng trực tiếp hất lên người Diệu Tuyết.
May mắn là Diệu Tuyết vận y phục mùa đông trái lại không bị bỏng, nhưng nước trà cũng đã thấm ướt đến áo trong. Diệu Trúc vội vàng cầm khăn tay thay Diệu Tuyết lau lau, “Diệu Tuyết muội muội thật sự rất xin lỗi, ta không biết sao lại vừa cầm lên......”
Trong lòng Diệu Tuyết rất bực mình, nhưng khi thấy ánh mắt áy náy của Diệu Trúc lời chỉ trích vẫn không nói ra được, “Thôi, tỷ tỷ cũng không cố ý.”
Nghe lời này trong lòng Diệu Trúc thở phào nhẹ nhõm. Nàng nhìn Diệu Tuyết nói: “Diệu Tuyết muội muội, trời đang rất lạnh nước trà này rất nhanh sẽ kết băng lại. Ta thấy ngươi nên đi về đổi y phục trước mới tốt, nếu không ngươi vì vậy mà bị cảm lạnh thì chính là lỗi lớn của ta rồi.”
Cảm thấy trên người truyền tới từng đợt lạnh lẽo, lại nghe thấy lời Diệu Trúc nói Diệu Tuyết suy nghĩ một chút rồi xoay người vận tiểu bào bước ra khỏi Mai viên.
Bên này thấy Trang Như Ngọc giống như đời trước, dẫn nàng đi tới chỗ đình nghỉ mát đang xây dựng, Trang Như Mộng vểnh môi, “Đây không phải là nửa đình đang được xây dựng sao? Tam muội muội, chẳng lẽ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cong-nguoc-thanh-phi/183746/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.