Có lẽ Doanh Chính chưa từng dự liệu đến một đạo thánh chỉ áp lương vừa hạ xuống, nhi tử Phù Tô của hắn liền thành con diều đứt dây, một chút tin tức cũng không truyền về.
Không nên hiểu lầm, Phù Tô không phát sinh nguy hiểm sinh mệnh, ngược lại vừa đi hắn liền nghiễm nhiên trở thành con chuột không có mèo canh chừng, hoàn toàn là nông nô xoay người ca xướng, không biết phải làm sao để biểu hiện hết sự sung sướng của mình.
Hơn nữa không biết có phải là vận khí của hắn quá tốt hay không, từ lúc Phù Tô người này đến tiền tuyến tướng sĩ Đại Tần liền liên tiếp thắng lợi sĩ khí không thể ngăn trở. Giờ đây vừa nhắc tới hai chữ ‘Phù Tô’ là bách tính cùng tướng sĩ biên quan đều giơ ngón tay cái lên tán thưởng, mà tộc Hung nô thì nếu không phải tức giận đến nghiến răng nghiến lợi thì chính là vừa nghe biến sắc. Bách tính địa phương còn cố ý lập tượng chữ triện cho hắn, lấy đó tỏ rõ biểu hiện nổi bật của hắn trong đại chiến lần này.
Mà hết thảy những chuyện này đều bắt nguồn từ một hồi cướp lương của tộc Hung Nô phát sinh trên đường đưa lương, trong lần đấu tranh giữa cướp lương cùng bảo vệ lương quy mô không nhỏ này Phù Tô không chỉ bắn chết một tướng quân dũng mãnh thiện chiến của tộc Hung Nô, mà còn xử được luôn một vương tử của bọn chúng.
Từ sau khi Phù Tô lĩnh binh xuất chinh, dọc theo đường đi mỗi lần đến một hương trấn đều được bách tính nhiệt liệt hoan nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581722/chuong-98.html