“Bệ hạ nhiều ngày nghỉ ngơi không đủ, tâm tư bất an, ngày đêm kiêm trình không nghỉ dẫn đến tâm mỏi thể mệt, khí huyết không thông. Hơn nữa hôm nay bệ hạ đại bi đại hỉ, nộ cấp công tâm, lại thêm mưa to xối ướt khiến cho can hỏa trong lòng bộc phát mới hôn mê bất tỉnh. Mà các chứng bệnh tích tụ lâu ngày cũng như nước sông vỡ đê tràn ra, một lần bệnh không dậy nổi.” Lão đại phu tốt nhất Lũng Tây y chẩn xong liền cung kính lui ra mang theo dược đồng sang phòng sát vách tiên dược.
Ngồi xổm bên giường Phù Tô nhìn chằm chằm hai tay đã băng bó cẩn thận của Doanh Chính mà sững sờ, hơn nửa ngày mới suy nghĩ xong là theo y giả vừa nói nguyên nhân bệnh của cha hắn sinh ra truy nguyên thì tất cả đều là vì mình mà có.
Thân là một nam nhân ngươi có thể không quyền không thế, cũng có thể không ngoại hình không học thức, nhưng nhất định phải có đảm đương, có can đảm thừa nhận sai lầm của mình.
Phù Tô tự nhận mình là một nam nhân cực biết đảm đương, cho nên hắn chủ động gánh chịu trọng trách chiếu cố Doanh Chính cha, đuổi sạch tất cả mọi người sang chỗ khác, từ thay dược đến lau người Phù Tô một mình toàn bộ bao hết làm rất không sai.
Mọi người nhìn thấy trong mắt cảm động trong lòng, Đại Tần mặc dù không phải lấy ‘hiếu’ làm căn bản trị quốc nhưng cực đề xướng hiếu đạo, mà hành động của đại hoàng tử Phù Tô rõ ràng chính là tấm gương cho người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581693/chuong-69.html