Còn có bảy ngày là đến lễ mừng năm mới. thời gian này năm trước là những ngày vui vẻ nhất của Phù Tô, thế nhưng năm nay hắn một chút tâm trạng cũng không có, bởi vì hắn gặp ác mộng.
Phù Tô cũng không phải chưa từng gặp ác mộng, thế nhưng liên tục bốn, năm ngày gặp cùng một cơn ác mộng thì đây chính là lần đầu tiên.
Kỳ thực ác mộng này nửa đoạn đầu tuyệt không “ác” mà ngược lại còn rất hay ho. Phù Tô mơ thấy mình được mười mấy đại mỹ nữ phương đông, phương tây tóc dài cuộn sóng bao vây vờn múa, phóng mắt nhìn xung quanh đều là “meo meo” trắng trẻo nõn nà, nếu không phải E thì cũng là F (cỡ vòng 1),cái này mới gọi là sướng, hắn vui vẻ ôm ôm lăn lăn, nơi này quả thực là thiên đường của nam nhân.
Đương nhiên, nếu như mộng ngừng ở chỗ này ở ngay lúc này thì hoàn toàn có thể gọi là mộng đẹp, thế nhưng cái mộng này không ngừng ở nơi đẹp nhất đó mà còn tiếp tục kéo dài, bởi vậy mộng đẹp tàn nhẫn biến thành ác mộng.
Mỹ meo meo biến thành cứng răn rắn, mỹ nhân như mây lăn lộn với Phù Tô biến thành nam nhân. Nếu như chỉ có vậy Phù Tô cũng còn ráng nhịn, thế nhưng lúc mây gió tưởng tượng trong mộng tan đi, đợi hắn nhìn rõ nam nhân vừa mới đè mình xuống mà XXOO rồi lại OOXX xong Phù Tô trực tiếp cả kinh từ trên giường ngồi phắt dậy, không chỉ áo đơn trên thân ướt đẫm, mà ngay cả hạ thân cũng…
May là đêm hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581666/chuong-42.html