Bưng chén dược đã sắc tốt đi qua hành lang uốn khúc, Dao Nương dọc theo đường đi thấy không ít cung nga phạm phải lỗi sai bị tha khỏi tẩm cung trượng tễ (đánh đến chết),lòng nàng rõ ràng đại vương tử một ngày chưa tỉnh thì lửa giận trong lòng Đại vương sẽ không thể tiêu tan, vì thế người chết cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Đại vương tử gặp chuyện không may người thứ nhất phải chịu nghiêm phạt vốn nên là nàng cùng Hàn Phồn, mà hai người bọn họ hôm nay còn có thể bình yên vô sự hoàn toàn là bởi vì đại vương nể tình vương hậu cùng đại vương tử mới không truy cứu bọn họ thất trách.
Tẩm cung ngày xưa tràn ngập tiếng cười vui hôm nay mây đen bao phủ, ngoại trừ tiếng khóc cũng chỉ là tiếng cầu xin. Trong cung không một ai dám đến gần tẩm cung, lại càng không dám tiếp xúc với người của tẩm cung, e sợ bị liên lụy.
Nhẹ nhàng đẩy cửa tâm điện Dao Nương bưng dược đến giường: “Đại vương tử nên dùng dược rồi.” Trước đặt chén dược lên bàn trong phòng ngủ, Dao Nương tiến đến mở cửa sổ cho không khí mới mẻ đi vào tẩm điện, sau đó mới trở lại cạnh giường nâng sa liêm đang buông xuống lên: “Vừa rồi nô (rất nhiều đoạn tác giả chỉ xưng nô, L đê vậy luôn) đến thì gặp Ngọc nương nương, nàng sai nô nhắc nhở đại vương tử đừng quên đến kể cho nàng cố sự lần trước chưa kể xong. Còn có đại công chúa, đã nhiêu ngày nàng mỗi ngày đều đến…đến…”
“Dao…Dao…Nương…nước…cho ta…”
Dao Nương đang cuộn màn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ca/1581665/chuong-41.html