"Chuyện về tử khí phúc địa tôi cũng chỉ là được nghe một ít từ tứ sư bá, sư phụ chưa bao giờ nói tới." Đại Đầu trả lời.
"Tứ sư bá của cậu nói như thế nào?" Tả Đăng Phong hỏi, tứ sư bá của Đại Đầu chính là Béo lỗ mãng kia.
"Là giống như tôi đã nói với ngài trên đường bay tới Ai Cập, theo tứ sư bá nói tử khí phúc địa rất lớn, đồ vật bên trong đó cũng giống ngoài này, cũng có núi cao sông rộng, đạo quan nhà tranh, cây cối vân vân, người tu đạo tử khí đỉnh cao nơi đó có thể vĩnh sinh bất tử, sống rất thích ý." Đại Đầu trả lời.
"Đồ vật bên trong đó đều là đồ thật ?" ánh mắt Tả Đăng Phong bắt đầu mờ ảo.
"Đối với người đó thì đương nhiên là chân thực." Đại Đầu trả lời.
"Ồ." Tả Đăng Phong gật đầu.
"Tả chân nhân, ngài đừng suy nghĩ quá nhiều, người tốt đương nhiên sẽ có báo đáp tốt." Đại Đầu do dự rồi nói.
"Cậu ngủ đi, để tôi canh chừng cho." Tả Đăng Phong thuận miệng nói. Đại Đầu là người lùn, người khác đi một bước hắn phải đi hai bước, hơn nữa hắn còn phải cõng trang bị rất nặng, cũng cần phải nghỉ ngơi.
"Ưm, làm phiền ngài." Đại Đầu đem tư liệu bỏ vào ba lô, cuộn mình ôm lấy balo, nằm xuống.
Thuần Dương chân khí sẽ làm băng từ từ tan, Tả Đăng Phong đành phải hai tay luân phiên, Huyền Âm chân khí gia cố tầng băng một lúc, rồi lại Thuần Dương chân khí một lúc, lại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao/2847705/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.