"Mọi thứ đều cột chặt vào người, mở hết đai an toàn ra, ngồi sát ngay cửa máy bay, lỡ có vấn đề tôi cũng kịp cứu các người. " Tả Đăng Phong nói to.
Mọi người lập tức kiểm tra, cột chặt đồ đạc vào người.
"Mã Quý, nếu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, ông phụ trách đưa Vạn Tiểu Đường ra ngoài " Tả Đăng Phong nói với Mã Quý.
"Được. " Bọ Rầy lộ vẻ căng thẳng.
"Thù Mộ Vũ cột chặt lều vải và đồ dùng lên lưng." Tả Đăng Phong ra lệnh.
"Hiểu. " Đại Đầu gật đầu.
"Vạn Tiểu Đường, đừng lo quá. Nếu có chuyện, chúng ta vẫn chạy đi được." Tả Đăng Phong trấn an Vạn Tiểu Đường.
Vạn Tiểu Đường không đáp lại, cô đang chăm chú tìm thời cơ và địa điểm để chạm đất. Cô vốn chỉ là phụ lái, chưa bao giờ hạ cánh kiểu này, nên rất căng thẳng.
Máy bay hạ xuống gần sát mặt đất. Tả Đăng Phong nhìn qua cửa sổ, thấy mặt băng bên ngoài không hề trơn nhẵn như lúc nhìn thấy từ trên cao mà thỉnh thoảng lại có những gò đồi nhỏ, làm Vạn Tiểu Đường gặp rất nhiều khó khăn khi hạ xuống. Vạn Tiểu Đường mãi mà không tìm ra được chỗ nào thích hợp để hạ cánh.
Máy bay khi sắp hết xăng sẽ vang lên còi báo động. Vạn Tiểu Đường bị tiếng còi không ngừng làm bực bội, cầm ngay ly nước đập một phát lên nút chỉ còi trên bàn điều khiển.
"Hạ xuống đi, chỉ cần không đụng vào núi băng là được." Tả Đăng Phong nói thật dịu dàng để giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao/2847704/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.