Gần đây trị an ở kinh thành vô cùng bất ổn, mỗi đêmluôn có hai kẻ trộm thường xuyên hoành hành. Nhà người thường căn bản chẳng cógì đáng để ghé thăm, đối tượng hạ thủ của hai vị này đương nhiên là Lỗ Vươngphủ.
Bạch Mạn Điệp bóc ngói ra nhìn chằm chằm bên dưới,“Lão công, màn che lại rồi, không thấy gì ở dưới a.”
“Xuống dưới đi.” Không thấy thì không thấy, chẳng lẽnàng muốn ngắm lõa nam à.
“Ở dưới rốt cuộc có mấy người? Xem người ta làm chuyệnnày không nên chút nào a.” Nàng muốn trộm đồ, không có hứng thú rình mò ngườikhác.
Đông Phương Vũ cười nhẹ, “Nàng nghĩ đi đâu vậy? Tuyrằng Lỗ Vương háo sách, nhưng chưa bao giờ để nữ nhân qua đêm trong phòng hắn.”
“À.”
Hai người từ trên nóc nhà nhảy xuống, lặng lẽ đứngngay trước cửa. Bạch Mạn Điệp cười gian một tiếng, từ trong người lấy ra mộtống trúc, đem mê hương lợi hại nhất của Thiên Cơ các thổi vào trong. Mấy trònày nàng đã từng thấy đám người xấu trong phim truyền hình sử dụng, không ngờrằng có một ngày, nàng thật sự có thể phóng mê hương vào phòng người khác.
Đẩy cửa ra, Bạch Mạn Điệp rón ra rón rén bước vào. CònĐông Phương Vũ bước đi vốn dĩ không phát ra tiếng động, thế nên hắn tiến vàorất thoải mái, giống như đi vào ngọa thất của mình. Rón ra rón rén, dạng đạotặc này chỉ có một mình Bạch Mạn Điệp. Hai người đều là đạo tặc, thế nhưng tácphong sao kém xa nhau quá vậy? Quả nhiên là đại đạo tặc, khí khái thật khôngphải bình thường a.
Hai người nhín thở, khi xác định được kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618133/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.