Thiên Sơn ở tại biên giới của Kim Long vương triều,Thiên Sơn bốn mươi mốt đỉnh, tuyết phủ quanh năm, địa thế hiểm yếu, không thểvượt qua. Ngang qua biên cương tây bắc, làm nên một thành lũy thiên nhiên, hiệuquả chống đỡ sự xâm lăng của kẻ thù.
Dưới chân núi Thiên Sơn có một trấn nhỏ, trong trấnchỉ có hơn mười hộ gia đình, mấy gian cửa hàng và một khách điếm nhỏ tồi tàn.Thiên Sơn quanh năm nhấn chìm trong gió tuyết, gió lạnh đến thấu xương, trongvòng mười dặm dưới chân núi cũng sẽ chịu ảnh hưởng. Trấn này đúng lúc lại nằmngay cửa khẩu vào Thiên Sơn, khí hậu khách nghiệt thế nào hẳn có thể tưởng tượngđược, đương nhiên là không ai lui tới, có hoang vắng một chút cũng không phảilà kì quái.
Bạch Mạn Điệp cùng Đông Phương Vũ bước song song trênmột con đường vắng vẻ, thỉnh thoảng lại có một trận gió lạnh thổi qua.
“Đại ca, lạnh quá a.” Trên người Bạch Mạn Điệp vẫn mộtthân y phục đơn giản như lúc đầu, lạnh run co rút lại. Nàng không chỉ lạnh, màcòn càng lúc càng phản cảm với loại khí trời này.
Đông Phương Vũ từng đi khắp đại giang nam bắc, khảnăng thích ứng rất nhanh, đã nhanh chóng thích nghi được loại khí hậu này,đương nhiên không thấy lạnh.
“Phía trước có một khách điếm, tới đó trước đi rồitính.”
Bạch Mạn Điệp hai hàm răng đánh vào nhau ken két,“Được, bất quá ta muốn hỏi Hồng Nhan cốc ở đâu a. Huynh đệ ngươi bị nhốt ở chỗnào, muội muội ta phải ở đó làm thị nữ. Huynh đệ ngươi thì tốt rồi, ănngon mặc đẹp còn có mỹ nữ, muội muội ta như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618107/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.