“Tức chết ta mà, Diệp Lăng Tương này đúng là vô dụnga, nam nhân của mình cũng gặp không được, còn mời lão nương đi cướp nam nhângiúp nàng. Ta không phải là hồ ly tinh, ngay cả chuyện cướp nam nhân này mànàng cũng nói ra miệng được.” Bạch tiểu thư ngồi trên lưng ngựa, oán giận ghìmchặt dây cương. Thực tế là năm ngày trước nhận được thư, nàng bắt đầu oán giậntới bây giờ.
Đông Phương Vũ buồn cười nhìn nàng, “Một ngàn sáu trămtám mươi mốt lần.” Nàng oán giận đã được năm ngày, nhìn hắn bằng ánh mắt đầyoán giận, đã tròn một ngàn sáu trăn tám mươi mốt lần.
Bạch Mạn Điệp vẻ mặt tức giận, “Con bà nó, Thủy BíchDao kia đúng là có bệnh mà, rảnh rỗi không chuyện gì làm đi cướp nam nhân củangười ta. Cướp nam nhân người ta thì thôi đi, cư nhiên còn bức người ta kết hônvới mình, ta chưa từng thấy nữ nhân nào không biết xấu hổ như vậy. Thật làkhông biết Thủy Mẫu Đơn kia dạy nữ nhi thế nào, sao lại ra một nữ nhi vô dụngnhư vậy.” Dù có cướp nam nhân, nhưng sao hết lần này đến lần khác lại cướp namnhân của muội muội nàng. Người trong thiên hạ ai cũng có thể nhẫn, chỉ có BạchMạn Điệp nàng là tuyệt đối không. Nếu Thủy đại mĩ nhân biết, cũng tuyệt đốikhông dễ dàng tha thứ.
“Sớm muộn gì cũng phải đi Thiên Sơn, cho dù đi trướcmột tháng cũng đã sao nào?” Huynh đệ kia của hắn thật có mị lực vậy sao? Saolại có người kiên quyết bức hôn vậy? Huynh đệ hắn chính xác là lãnh khốc, sovới hắn còn lãnh khốc hơn, nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618103/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.