Bạch Mạn Điệp tựa người ở đầu giường, mất ngủ nghiêmtrọng. Nàng không rõ mình đến tột cùng là bị cái gì, cư nhiên lại nhớ nhung cáitên Sáo Ngọc Công Tử lai lịch bất minh kia. Cho dù nàng đã là nữ nhân của hắn,cũng không cần phải nhớ nhung da diết như vậy chứ? Tên nam nhân kia vừa bá đạolại tự cao tự đại, người yêu lý tưởng của Bạch Mạn Điệp nàng không phải là dạngnày a. Ba ngày sau đã đến ngày ước định của bọn họ rồi, mà nàng bây giờ lạichạy đi Phương phủ. Hắn không tìm được nàng thì sẽ thế nào đây? Lo lắng sao? Cóthể là lo lắng một chút, nhưng sẽ không lo quá mức. Nàng là ai? Chỉ là một kẻngoài ý muốn xuất hiện trong cuộc sống của người ta. Hắn đã sớm có ý trungnhân, Bạch Mạn Điệp với hắn mà nói, chỉ là một nữ nhân hắn phải chịu tráchnhiệm. Nghĩ tới đây, nàng không khỏi cười khổ.
“Tiểu thư.” Lưu Ly vươn bàn tay ra, ở trước mặt nànglay động.
“Hả?” Bạch Mạn Điệp đột nhiên lấy lại tinh thần.
Lưu Ly bĩu môi, “Tiểu thư, ngài làm sao vậy?” Kỳ quái,tiểu thư từ lúc nào lại có sở thích đờ người ra thế này.
Bạch Mạn Điệp nâng tay chống cằm, nhẹ hỏi, “Lưu Ly,ngươi thấy Sáo Ngọc Công Tử thế nào?”
Lưu Ly biểu tình không thấy sợ chuyện quái dị này,ngồi xuống, “Tiểu thư, nô tỳ biết ngài thích Sáo Ngọc Công Tử, nhưng ngài đãthành thân rồi. Ban đầu nô tỳ đã khuyên ngài đừng gả, thế nhưng ngày cứ nhấtmực không chịu, bây giờ hối hận rồi phải không?” Tuy rằng Lưu Ly là nha hoàncủa nàng, nhưng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618081/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.