Hoàng cung nội viện được canh phòng cẩn mật. Có vô sốcấm vệ quân bên ngoài canh gác. Đừng nói là người, phỏng chừng một con ruồicũng khó có thể bay qua. Bên trong ngự thư phòng nguy nga tráng lệ, hoàng đếđang kiên trì phê duyệt tấu chương. Cánh cửa đang đóng chặt đột nhiên mở ra,một thân ảnh theo đó bước vào. Hoàng đế buông tấu chương xuống, vô cùng kinhngạc. Người tới không phải là cung nữ thái giám, mà là một vị nam tử.
Hoàng đế buông tấu chương, thuận miệng hỏi, “Ngươi làai?” Người tới mặc một thân thanh sách trường sam, mang theo ngân sách mặt nạ.Một tay cầm sáo ngọc, chấp ra đằng sau. Hoàng đế có thể đoán ra hắn là thíchkhách, trong lòng tuy rằng rất sợ, nhưng cũng không kinh hãi.
“Quả nhiên là một vị nhân quân.” Sáo Ngọc Công Tử chậmrãi thả cánh tay cầm sáo ngọc xuống, lộ ra sáo ngọc tượng trưng cho thân phậncủa mình. Nửa đêm canh ba còn phê duyệt tấu chương, hắn đối với vị hoàngđế này cũng thêm vài phần hảo cảm.
“Sáo Ngọc Công Tử quá khen, làm quân vương, hẳn nêncần chính yêu dân mới đúng.” Vị hoàng đế này khóe môi chậm rãi hiện lên một nụcười, ngay cả phòng bị sau cùng cũng buông xuống, chuyện về Sáo Ngọc Công Tửhắn đã nghe qua không ít, biết Sáo Ngọc Công Tử cũng không phải là người xấugì.
“Ngươi biết ta?” Đối với thái độ của vị thiếu niênthiên tử trước mặt, hắn cảm thấy có vài phần kỳ quái. Quả nhiên đủ lãnh tĩnh,trên đời được mấy vị hoàng đế khi đối mặt với thích khách lại có được khí độnày?
Hắn cười cười hỏi lại, “Sáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bao-khoc-nuong-tu/1618080/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.