Sau mười mấy phút, Phúc đã có mặt ở Sơn Đông quán. Đây là nhà hàng của gia đình Sơn, một nơi nổi tiếng về đặc sản núi rừng, hi vọng đầu bếp ở đây sẽ làm anh muốn cầm đũa. Giờ này là giờ Sơn ngủ, thằng này vốn có thói quen ngủ trưa đều như quân đội.
Thấy Phúc vào, một phụ nữ trung niên đầm hoa xúng xính bước tới đon đả từ cửa, đó là dì của Sơn.
-Đến rồi à. Vào đi con, tụi nó đang ngồi cả trong kia kìa. Có chuyện gì mà trông con phờ phạc thế?
-À, dạ, đâu có gì. – Phúc gãi đầu đi vào.
-Bàn mười hai ấy nhé!
Phúc đã đến bàn mười hai. Ở đây các bàn ngăn nhau bằng những khu tiểu cảnh núi rừng. Bàn số mười hai nằm sau một bụi tre. Từ xa đã nghe thấy tiếng thằng Nam cười hô hố. Phúc cứ ngỡ mình nghe lầm. Chẳng phải nó đang nằm trong viện. Mùi dê nướng xộc vào mũi Phúc. Phúc khoan bước vào mà đứng ngoài nghe. Tiếng Nam oang oang.
-Mày yên tâm đi, bác sĩ ok với tao rồi. Nó mà tới, bác sĩ sẽ bảo tao đang đi làm xét nghiệm, rồi ông ấy alo cho tao, rồi tao chạy về, thế là ổn.
-Vậy được! Để tao gọi đầu bếp làm ngay vài món, hôm nay có món nầm xào mày thích đấy. – Tiếng Sơn nhiệt thành.
-Nghe đã rỏ rãi rồi. Làm nhanh lên! – Giọng Nam háu đói.
-Mà mang lên nhà ăn chứ, nhỡ nó tới đây thì sao? – Sơn thận trọng.
-Ừ, cứ cẩn thận đi, giờ tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972383/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.