Thảo nhấc chai rượu và rót vào ly của Phúc, rồi gắp vào bát Phúc miếng hàu nướng, quay ra lật mấy miếng cá đang nướng vàng trên bếp. Ba ông bạn của Phúc đang ngồi chờ món này từ nãy, sắp ăn được rồi, Thảo lật nhanh tay và gắp vào bát cho mọi người. Định tiếp tục xếp mẻ cá khác lên bếp, nhưng Phúc hích tay cô ý bảo cô phải ăn. Cô nhìn vào bát mình đã thấy có cá và thịt gà, Phúc đã gắp cho cô.
Cô đang làm một công việc kỳ quặc và cô hiểu vì sao. Ngoài việc chào khách thì cô phải phục vụ bàn của Phúc mỗi khi Phúc tới. Cô đã cự nự với Thông chuyện này nhưng mà chẳng ăn thua, cá nằm trong lưới mà. Quản lý Thông chẳng ngại ngần gì nói toẹt với cô rằng anh ta sẽ giúp Phúc cưa cẩm cô.
Cô có người yêu rồi thì sao? Cô chẳng thích Phúc thì sao? Thì cô cứ việc giữ lấy lòng chung thủy chứ nào ai cấm. Chỉ biết rằng Phúc là khách vàng khách bạc của nhà hàng, vậy Thông phải lấy lòng.
Khổ nỗi Phan cũng đến đây ăn như để canh chừng. Ngồi bên cạnh Phúc, vừa phục vụ, vừa ăn cùng, thỉnh thoảng liếc cái mặt rất trắc ẩn của Phan ở bàn bên, chỉ đến ngày thứ ba cô đã stress không thể chịu nổi. Thật không biết phải giải quyết từ đâu, thôi thì đành từ “nhà mình” trước vậy. Cô phải bảo Phan thôi không đến đó nữa.
-Cậu không phải lo cho mình – Phan hầm hè – Đúng là mình rất bực, nhưng không sao. Mình phải cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972375/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.