Cô ta đâu? – Ông Mạnh nói qua kẽ răng, mắt nham hiểm toan tính điều gì đó. Trước mặt ông là Phúc cùng hai thằng “trí thức”, mỗi thằng xách theo một cái cặp hộp đen sì.
-Chúng ta giải quyết với nhau thôi – Phúc nói rồi tự động ngồi xuống nệm dù không được mời.
-Ai cho cậu cái quyền như thế? – Ông Mạnh thâm hiểm nhìn mấy thằng nhãi đã yên vị trên bộ sofa nhà mình.
-Sao vậy? – Phúc chau mày không hiểu.
-Thế các cậu nợ tôi à?
-Ý ông là…
-Tôi chỉ giải quyết với con nợ của tôi.
-À – Phúc hiểu ra – Nếu vậy chúng ta sẽ không đạt được mục đích. Cô ấy sẽ không để cho tôi làm như vậy. Điều đó ông cũng biết rồi.
-Mày đến thế này nó có biết không?
-Tất nhiên là không. – Phúc trả lời – Nhưng ông yên tâm, sau này tôi có thể thuyết phục được cô ấy. Giờ chúng ta hãy giải quyết cho nhanh gọn. Đây là những cộng sự của tôi – Phúc giơ tay về hai cái cặp – Tiền cũng đã có ở đây.
Ông Mạnh liếc hai cái cặp, và liếc luôn hai cái mặt “thằng cộng sự” kia. Vừa trí thức, vừa lạnh băng… vô cảm. Chúng thuộc giới nào nhỉ? Ông do dự đoán.
-Đây là số tiền đúng mức ông yêu cầu. Nhận tiền xong ông phải thực hiện đúng điều kiện của tôi. Nên nhớ, đây là chuyện nghiêm túc giữa tôi và ông, ông mà lật lọng, tôi không tha đâu đấy. – Phúc nói chắc chắn từng từ.
Ông Mạnh lì mặt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972322/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.