An Luật dẫn tatiến vào một đình viện, hắn tỏ vẻ rất cũng kính khiến Võ Cát cảm thấyrất vui sướng mà không hề hay biết nguy hiểm sắp đến gần. An Luật hướngta mỉm cười nồng hậu:
“Khương phu nhân, tiểu nhân nếu tiếp đón không chu đáo mong phu nhân lượng thứ!”
“Đâu có, đâu có từ lúc ta tiến vào đến bây giờ tiên sinh luôn chu đáo đấychứ!” Ta bật cười xua tay, chu đáo đến nỗi lo lắng từng bước chân sợ tabước nhầm nữa là.
“Ha ha Khương phu nhân quả là xinh đẹp lại vuitính!” An Luật cũng bật cười phẩy phẩy tay áo. Gương mặt trung niên củahắn khi cười có thể thấy được nếp nhăn trên khoé mắt. Quả là một lão hồly chính hiệu, dù về ngoài có thể hiện nho nhã như thế nào đi nữa cũngkhông thể che giấu khí chất xấu xa toát ra từ người hắn ta.
“An tiên sinh tướng công ta đang ở đâu? Bây giờ chúng ta có thể gặp chàng chứ?” Ta thu lại nụ cười bày ra gương mặt lo lắng.
“Nhanh thôi, Khương phu nhân cứ ngồi ở đình viện này lão phu sẽ đi thông báovới đại nhân ngay!” An Luật hai mắt mở to hưng phấn nói.
“Vậy còn chờ gì nữa ông mau đi tìm đại nhân nhà ông đi!” Võ Cát mở miệng phá tan cục diện.
“Ah….được, vậy hai vị chịu khó chờ ta một lát, ta đi đây!” An Luật vừa nói đã bước chân ra đình viện. Ta nhìn theo bóng hắn khuất sau hông non bộ khẽ hípmắt lâm vào trầm tư.
“Mê hồn ảo ảnh trận” ở nơi này không chỉ bốtrí rải rác xung quanh cả phủ đệ mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-phong-than-tuong-cong-thiep-den-day/1521769/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.